Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (11)

Truyện Tử Vi của Bửu Đình.
Hồi1 nhấn đây
Hồi 11.Cuộc Hội Ngộ. Nhà Vua Và Viên Cận Thần..
Quang Minh điện. Vào ngày trọng đông. Những cây mai nở sớm (Kình Đào) đã đem chưng bày trước sân của Quang Minh điện, tạo một không khí ngày xuân đã đến trong Hoàng cung. Hôm nay trời đẹp, cái nắng ấm tranh giành cái lạnh lẽo, vào thời điểm giao mùa đông tàn xuân đến.
Nhà Vua đang ngồi tại ngự phòng xem các văn thư một cách chăm chú. Chiếc long án đầy văn phòng tứ bảo, giấy tờ. Ngoài kia Lữ Khách đi vào – Lữ Khách là 1 trong hai người ra vào mà không cần qua bọn thái giám trình tấu -  chợt thoáng thấy bóng người, ngài phát hiện người đó là Lữ Khách, gạt văn thư đang xem qua một bên, vội vàng quát hỏi:
- Ngồi đó, không cần thưa gởi gì cả, ngồi xuống. Bàn tay nhà Vua chỉ vào cái đôn trước  án thư của ngài.
Lữ Khách rụt rè ngồi xuống, trước thái độ nóng nảy của nhà vua.
- Trẫm hỏi ngươi (mỗi lần nhà vua giận Lữ Khách thường gọi là ngươi). Tại sao ngươi đi lâu như vậy. Biết bao nhiêu công việc tại Cơ Mật viện ai làm? Trong lúc ngươi đi chơi cho sướng tấm thân. Trẫm đây phải gánh (Tử vi) cho bằng hết. Cha chả, cái chức trưởng phòng Tử Vi, Viện phó Cơ Mật muốn đi đâu là đi được chăng?
- Xin thưa. Hạ thần đi vì công việc. Bệ hạ đã cho phép mới dám đi.
- Láo chưa kìa, Trẫm đây chưa nói hết. Nhà Vua đập tay xuống bàn, chỉa bàn tay đẹp của ngài vào Lữ Khách, hai ngón tay, trỏ và giữa như mũi súng run run...  Đó là bàn tay đẹp nhất trần gian, các ngón tay như tháp bút, các móng tay như hạt dưa, bàn tay ấy không đeo một món trang sức nào, nếu có, e rằng làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên của nó -Trẫm giận ngươi quá, đi mất tích mất tăm như Vũ Sát. Bảo một đường đi một nẻo. Cho đi tuần nhật lại đi gần nửa trăng, không về. Tại sao, tại sao?
- Muôn tâu. Công việc chưa tròn...
- Ngươi câm đi cho Trẫm nhờ. Trẫm vẫn chưa nói hết cái tức trong người của Trẫm. Nhà Vua đứng dậy, mũi súng ngón tay vẫn nhắm bắn Lữ Khách và từ từ tiến về Lữ Khách cơn thịnh nộ của ngài chưa thỏa mãn mà Lữ Khách chen ngang, chàng ta cúi đầu thấp xuống lòng run sợ nhưng vẫn biết mũi súng đang ngắm vào mình. Nhà Vua thong thả di chuyển mũi súng ngón tay vẫn ngắm vào Lữ Khách, Ngài đứng trước Lữ Khách mũi súng đã chỉa ngược vào trán Lữ Khách nâng đầu Lữ Khách lên. Khi Lữ Khách ngước mặt lên, khuôn mặt như con chó đói của Lữ Khách trông thảm hại làm sao, càng thê thảm hơn trước cơn giận dữ của nhà vua. Khi thấy được dung nhan thảm hại của Lữ Khách. Ngài buông một tiếng: “Trời ơi! Sao ra nông nổi này”. Mũi súng biến thành con dao chém xuống, bày tỏ một sự thất vọng. Khuôn mặt từ oai nghiêm giận dữ  của nhà vua chuyển thành ngơ ngác, ngạc nhiên chuyển qua buồn rầu. Nhà vua đứng mà mình ngồi, Lữ Khách thấy vô lễ định đứng dậy. Ngài quát: “Ngồi đấy, chưa cho đứng dậy”. Ngài đi một vòng chung quanh Lữ Khách, mắt quan sát khắp người Lữ Khách, chàng ta co rúm người lại trước cái nhìn soi mói của nhà vua. Nhà Vua dừng lại sau lưng Lữ Khách.
Rồi trên đôi mắt đẹp của ngài, có 2 giọt lệ ứa.
Thật lắm chuyện nhiều trò trên đất nước Đại TỬ VI. Mới thoáng ngài hung dữ như cọp đói vồ mồi nhưng con mồi Lữ Khách gầy nhách, đen thui, nhạt nhẽo... Nhà Vua chợt xúc động dâng trào. Bao nhiêu giận hờn tiêu tan. Như HỎA ngộ TRIỆT. Ngài đứng, sau lưng Lữ Khách che dấu nỗi lòng của mình không cho Lữ Khách thấy, như Thiên Phủ ngộ Tang Môn. Chàng ta thì lòng càng hoang mang hơn bao giờ hết, tự hỏi không biết nhà vua làm trò quỷ quái gì sau lưng mình. Làm sao biết được nhà vua đang ngăn đôi dòng lệ, dấu diếm những tình cảm của mình (tức bộ Phủ Tướng đi với Tướng Quân). Phút lặng yên kéo dài rất là lâu, càng lâu hơn theo sự đánh giá của Lữ Khách. Nhà Vua quay lại long thư nhưng lưng vẫn quay về phía Lữ Khách. Lại im lặng kéo dài. Nhà Vua đang suy nghĩ, đang toan tính, ngôi sao TỬ VI hay suy nghĩ của ngài đang hoạt động, thương cũng có mà giận cũng có (Thiên Tướng + Hỏa Linh), trừng phạt thì cũng tội, mà tha thứ sợ thành thói quen.
Nhà vua hai tay nắm tay thành quyền, đứng chống nạnh. Đây là dấu hiệu ngài còn đang bực mình. Là người kề cận nhiều nhất bên nhà vua Lữ Khách biết rõ điều đó. Chiếc áo vàng dệt bằng tấm lụa đặc biệt, có hình rồng năm móng, nổi bật trên màu trắng áo lót. Chiếc quần cũng màu vàng và đôi hài xinh xắn cũng màu vàng, ngài đội khăn vàng, mặc dù là mùa đông nhưng trang phục làm việc thường nhật bao giờ cũng thế. Mùa đông lại tô điểm một khăn lông màu xanh thiên thanh trang nhã quanh cổ. Có lẽ cái lạnh bên ngoài không làm dịu cơn nóng giận bên trong.

Cần biết Cơ Mật viện, là một cơ quan độc lập làm việc bên cạnh hoàng Đế Tử Vi đời thứ n. Trên danh nghĩa nhà vua là Viện trưởng, nhưng thực tế mọi công việc tại đó do Viện phó kiêm trưởng phòng Tử Vi đảm trách. Viện Cơ Mật có 5 phòng, mỗi phòng điều có trách nhiệm điều tra như phòng Tử Vi điều tra tất cả động thái, hành vi, hành động, cử chỉ, công việc đúng sai, bất kỳ ai trừ nhà vua trở xuống. Có 24 Khâm Sai, chịu trách nhiệm 12 tỉnh trong Vương quốc này. Phối hợp với các Khâm sai địa phương. Đa phần các Khâm sai trung ương được tuyển chọn từ Ngự Lâm Quân, Cấm Vệ Binh là những người đáng tin cậy, lại chọn ra những người giỏi võ, một chống được 2, 3. Ưa thích việc điều tra mạo hiểm, tất nhiên phải là con người tốt thật sự. Lại được khâm sai khác thử sức đánh giá là tốt. Bằng những trắc nghiệm rất thực tế. Vì thế, tại Kinh đô thỉnh thoảng lại có những vụ ẩu đả bí mật, nạn nhân là những Ngự Lâm Quân, Cấm Vệ Binh oai hùng, bị no đòn chẳng hiểu tại sao.
Các Khâm sai thường gọi nhau bằng ngôn ngữ bí mật. “ông anh”, “ông bạn”, “ông em” tùy theo tuổi tác, chứ không bằng chức vụ, từ “ông chủ” dành riêng ám chỉ nhà vua...  Trong khi ngoài đời, người ta hay dùng các từ “yên” và “đệ” để xưng hô.
Việc mất tích Khâm sai 20, Vụ phó xứ Thìn mà Trưởng phòng Tử Vi cũng kiêm Vụ trưởng xứ Thìn. Trưởng Phòng Tử Vi phải đi điều tra là chuyện tất nhiên, vì mạng lưới tại đó, chỉ có những người trong mạng biết lẫn nhau mà thôi. Nhưng sinh ra cái rắc rối, nhà Vua phải trực tiếp điều hành công việc, vốn từ lâu chỉ làm trên danh nghĩa. Nhà vua phát điên vì công việc đã đành, lại tự mất tích thêm Khâm sai đệ nhất tín cẩn, nhất là lộ trình điều tra lại đi theo chiều ngược lại, khi phát hiện chi tiết này nhà vua phát lịnh triệu hồi ngay lập tức, thêm vào đó quá hạn thời gian không chịu về được xem như là là mất tích. Trong thâm sâu, nhà vua lo cho tính mạng của khâm sai khi qua vùng Hoang Đường và Sơn Đường. Cho nên nhà Vua căm lắm không có gì lạ, có thể “ăn thịt” cả Khâm sai đệ nhất mới thỏa lòng. Nhưng nhà vua lại là người dồi dào tình cảm.
Ngài phá vỡ sự im bằng:
- Tại sao. Ngươi đi đến xứ Thìn không đi ngang qua xứ Tị. Lại đi lung tung từ Mùi qua Thân, đến Dậu, về Tuất. Qua lối “vùng đất Hoang Đường” để đến xứ Thìn. Giải thích đi.
- Trước khi lao vào phá án vụ “mất tích của Khâm Sai 20”. Hạ Thần được mật tấu không thống nhất về Lãnh binh PHÁ QUÂN Triệt, ở xứ Thân. 5 bản mật tấu của 5 khâm sai địa phương, 2 đánh giá tích cực, 2 lại tiêu cực, còn lại 1 đánh giá không thể nhận xét được. Ngay các nhân viên tại Cơ Mật viện cũng bất nhất về vụ này. Thần nghĩ phải lo trước việc này, rồi quay về điều tra ở xứ Thìn. Thần nghĩ việc điều tra ở xứ Thìn khó khăn hơn để lại sau.
- Sao việc đó không báo cho ta biết. Khanh nói đi.
Nghe từ “khanh”. Lữ Khách thấy nhẹ cả người. Còn hơn uống nước sâm Cao ly.
Lời bàn của người viết: Có người cái Thân làm khổ cái MỆNH. Ở đây ta bắt gặp trường hợp cái Thân cứu cái MỆNH. Ví như Lữ Khách đỏ au, có vẻ tươi tỉnh thì chỉ có nước mà chết. Cái Thân làm khổ cái MỆNH rất dễ gặp. Một cái Thân đòi hỏi quá nhiều như ăn cho ngon, mặc cho đẹp... từ đó đưa cái Mệnh đến những đòi hỏi xấu xa để thỏa mãn cái Thân. Lữ Khách là người MỆNH đẹp, quên cả chăm sóc thân thể, miễn sao được việc. Chính điều đó đã cứu chàng ta. Hết lời bàn.
- Thần chỉ báo cáo vụ việc (tức là TỬ VI) chỉ khi nào rõ ràng minh bạch như THÁI DƯƠNG sáng,THÁI ÂM tỏ. Ở đây bản thân của hạ thần cũng mù mờ như ÂM DƯƠNG lạc hãm. Bệ Hạ thì công việc đa đoan, chia sẻ chỉ làm khổ thêm Bệ Hạ. Nhà Vua nghe đến đấy đưa tay lau lên mặt, lưng vẫn quay về phía Lữ Khách. Thần trộm nghĩ nên qua xứ Thân để điều tra cụ thể. Nhiều lắm, mất thêm 1, 2  ngày, khoảng ngày 6,7 có mặt tại xứ Thìn. Quá đủ để thần về đây đúng hẹn 10 ngày. Để Hoàng Thượng khỏi mong đợi. Nhưng mọi việc đâu có như ý muốn. Khi tiếp cận mục tiêu lại là lúc được chỉ dụ quay về. Lại chậm trễ thêm vài ngày. Thần không thể về với 2 bàn tay không được.
Nhà Vua quay lại ghế ngồi.
- Hừ. Đi chơi về báo cáo láo với trẫm chăng? Thôi như thế này nhé. Khanh đi bao nhiêu ngày. Thì khanh viết cho trẫm bấy nhiêu bản tường trình. Nghe rõ, mỗi ngày viết  mỗi bản, chứ không phải mỗi ngày viết 2, 3 bản.
- Muôn tâu. Tình hình bây giờ khẩn cấp (Hỏa Hình). Hạ Thần còn lòng dạ nào viết tường trình.
- Thế thì bấy lâu nay ai làm việc. Thấy mặt là khẩn cấp. Nè, nè... 2 ngón tay biến thành súng nhắm vào Lữ Khách. Nói cho mà biết. Viết, buổi sáng ăn cái gì, nghĩ cái gì, làm cái gì? Chiều và tối cũng thế. Nghĩ gì, thấy gì viết hết. Một ngày đi, lại có cả một ngày để viết. Đó, đó... viết như viết hồi ký vậy. Bao nhiêu ngày đi. Có bấy nhiêu ngày viết.
- Xin thưa. Thần không thể viết như hồi ký được. Thần không quen làm công việc đó.
- Tả cả những cảnh quan những con người mà ngươi đã thấy, đã gặp, đã tiếp xúc...
- Thế thì khác gì bệ hạ giam thần rồi.
- Có như thế mới thỏa mãn cơn tức giận của Trẫm. Ngươi đừng tưởng mang bộ dạng sầu não của ngươi làm ta mềm yếu chăng. Bao nhiêu ngày mất ăn, mất ngủ vì ngươi. Trong khi vừa mới mất tích một Khâm Sai thứ 20, lại tự ý mất tích tiếp một người nữa ai mà chịu nổi. Nè, nè...- cây súng tay bắn vào mặt Lữ Khách - có biết Trẫm phái biết bao nhiêu người tìm kiếm ngươi không? Cục lo lắng của Trẫm to biết dường nào không - Nhà Vua vẽ một vòng tròn to tổ bố - Trẫm không trả thù ngươi, tức mình không chịu được. Trẫm nói trắng toát như sao BẠCH HỔ. Trẫm trả thù ngươi, Ngươi hành (Thiên Hình) trẫm. Trẫm hành ngươi. Thế là hòa. Trả thù một cách êm ả, hà hà...
Lữ Khách êm ru bà rù... Súng lại nổ tiếp:
- Đang nghĩ trong đầu Trẫm ác như Trụ, Kiệt ngày xưa chứ gì.
- Hạ thần đâu dám nghĩ thế. Cái này cũng do lỗi một phần chúng ta bảo mật thái quá như Tử Phủ ngộ Việt Hình, thông tin không nhanh nhạy được. Hạ thần cũng có báo cáo vị trí điểm dừng chân, nhưng chờ chỉ dụ hồi đáp của Bệ Hạ rõ là không thể.
Không trả lời câu hỏi của Lữ Khách, nhà vua bồi thêm:
- Cho ngươi 2 lựa chọn. Một là ngồi đây, viết. Hai là về văn phòng Cơ Mật viện viết. Việc của ngươi, ta làm. Báo tin nóng hôi hổi như sao Hỏa Tinh vừa thổi vừa ăn, cho ngươi biết nhé. Hai ngàn năm trăm tinh binh ngày hôm nay, sắp xâm nhập vùng đất Hoang Đường qua ngã xứ Tuất.
- Muôn tâu. Đó là công việc của thần.
- Nếu còn ham vui, Trẫm đây cũng lo việc đó. Chứ ai vào đây. Cho ngồi tập làm văn xem Trẫm làm việc. Trẫm sẽ cho quân vào tận Sơn Đường bắt thằng Phá Vương cho mà xem. Ráng tập viết, về hưu viết hồi ký “Những ngày bên cạnh Vua TỬ VI”. Nè nè.. đọc Trẫm nghe điều 1 trong Nội Quy phòng TỬ VI. (Nội Quy: Tuần Kỵ, vi phạm nội quy là Tuần Kỵ Hình)
- Trọn đời tuyệt đối giữ bí mật công tác.
- Đúng rồi, nay bổ sung thêm một điều nữa. Trưởng phòng TỬ VI ngồi tại chỗ không đi đâu cả.
- Dạ thưa. Ngoài 10 điều đã có thêm 10 điều bổ sung, nay thêm điều 21. Ai mà nhớ cho xuể.
- Gom tất cả 21 điều lại thành 10 điều. Đưa điều bổ sung vừa nói lên điều 1.
- Thưa không đi đâu cả, khó hiểu quá. Phải đi ăn cơm uống nước chứ...
- Ai cấm. Ý ta là muốn, ngươi không đi công tác các tỉnh nữa.
- Có thể viết. Điều 1. Trưởng phòng TỬ VI miễn đi công tác.
- Nè nè đừng có miễn trừ, ngoại lệ từ đó miễn cũng có thể hiểu ưa đi cũng được. Không đi cũng được. Điều 1 hai chấm. Trưởng phòng TỬ VI ngồi tại chỗ chấm chấm chấm. Ởm ờ như thế trẫm mới cột tội (Phá Cô Hình) ngươi được. Này, đọc Trẫm nghe điều 1.
- Điều một. Trưởng phòng TỬ VI ngồi tại chỗ chấm chấm chấm.
- Tốt. Hà hà hà. Trẫm hỏi thật ngươi. Ngươi đi như vậy có nhớ...nhớ... Kinh đô, Hoàng thành không?
- Tất nhiên, Hạ thần luôn luôn nghĩ đến Hoàng cung.
- Thôi được. Nghĩ đến cái gì, nhớ đến cái gì, khi nào, lúc nào, tại sao, cứ viết cái đó. Tha hồ viết.
Nhà Vua đưa tay chận cơn đau bất ngờ dâng lên ngực. Thấy thế Lữ Khách vấn an:
- Bệ Hạ làm sao thế?
- Cám ơn, việc ai nấy lo, hồn ai nấy giữ. Ngươi về đi. Nội nhật ngày mai phải có tại đây bản tường trình số 1.
Ngài đập tay xuống bàn một cái phạch.
Lữ Khách cúi tạ, thối lui ba bước mới xoay lưng đi ra.
Từ Quang Minh điện nhìn ra những cây mai vàng nở sớm đẹp làm sao, càng đẹp hơn, yêu đời hơn khi qua cơn sóng gió, nhưng sóng gió cũng lạ lùng như chưa bao giờ có.
Nếu có những vị vua chơi trò đạo đức giả thương vay khóc mướn. Có vua lại ưa ăn to nói lớn,  có vua lại chơi trò tập trận hùng hổ giương oai, lại cũng có ngài hăm dọa, chỉ cần chỉ tay vào đất nước của ngài, là chặt tay ngay... Ở đây, ta lại có vị vua cũng bày trò rất lạ lùng chỉ có 2 người chơi là nhà vua và viên cận thần mà thôi.
Nhà vua vẫn ngồi đó 2 bàn tay đẹp vẫn đan vào nhau nhìn theo Lữ Khách. Ngài thở một hơi dài khó hiểu.
Ngoài kia Lữ Khách lấy lại phong độ của Viện phó Cơ Mật, trong bộ quân phục Ngự Lâm Quân với thẻ bài bằng ngà voi đeo trên ngực. Dòng chữ đỏ: Khâm Sai Đệ Nhất, Chánh Nhị Phẩm. Đang hướng về Cơ Mật viện, phát hiện một cẩm y thị vệ đang tiến về Quang Minh điện nhưng bỗng nhiên chuyển hướng về phía phải Thế Miếu Hoàng Gia. Nhìn dáng dấp, trong đầu Lữ Khách phát hiện một chi tiết, cánh tay phải đong đưa không tự nhiên. Nhanh chân đi theo gã ấy. Lữ Khách lên tiếng:
- Này dừng lại ta hỏi.
Người kia dừng lại nhưng không quay mặt lại, khiến Lữ Khách tiến lên phía trước.
- Cánh tay bị đau có đỡ chưa.
- Thưa cũng đỡ rồi ạ. Xin đại quan tha lỗi xúc phạm hôm trước.
- Sao không nói trước là hoàng thượng sai phái.
Người Cổ Tích trả lời:
- Nhà vua chỉ cho phép yểm trợ âm thầm mà thôi.
- Ngươi có thích trở thành khâm sai không?
- Điều đó hạ quan chưa dám nghĩ đến.
- Bây giờ có quyền nghĩ đến điều đó.
Trong thâm tâm Lữ Khách đã chọn được một người để thay vào chổ trống nhưng điều đó cần thêm một sự bảo lãnh của một khâm sai khác.


  • Ngoisaobang
         Dạ cháu cũng chưa thử kết hợp các trình vào với nhau nhưng sau khi dùng trình Flash Effect Maker thì cháu thấy trình này có nhiều hiệu ứng flash nhỏ được nhúng vào để tạo nên một project theo yêu cầu người dùng. Mà các flash nhỏ đó có thể do người dùng tự sáng tạo để tạo nên bằng lập trình hay bằng một công cụ làm flash khác. Cháu suy nghĩ vậy nhưng cũng chưa thử bác à. Cháu sẽ thử xem sao. 
     Cháu gửi link để  bác tải về dùng nhé! http://www.mediafire.com/?gklaxa5o41ls5zc
    Việc cài đặt và crack trình này cũng đơn giản thôi bác à.
    - Khi tải xong bác giải nén file này ra.
    - Sau đó copy toàn bộ nội dung thư mục giải nén vào phần Program của C (ổ cài win), với tên thư mục là Flash Effect Maker như địa chỉ sau  C:\Program Files\Flash Effect Maker (1)
    - Trong thư mục đã được copy vào ổ C như đường dẫn (1). Bác tìm file patch.exe để chạy file này. Sau khi kích hoạt file patch.exe sẽ hiện lên cửa sổ Patch. Bác cứ thực hiện theo cửa số hiện lên, chỉ Next và OK thôi bác à. Nếu có báo lỗi trong quá trình khởi động chương trình tiếp đó thì cũng không sao cả. Bác cứ tắt chương trình đi và vào ổ C để kích hoạt lại chương trình để sử dụng. Kích hoạt bằng cách kích vào file flasheffect.exe
    - Khi bác khởi động lại chương trình mà không báo lỗi hạn sử dụng 30 ngày là OK bác à. Muốn tiện kích hoạt chương trình thì bác đưa file flasheffect.exe ra ngoài desktop cho tiện dùng.
    - Lưu ý khi cài đặt bác nên tắt trình diệt virus mà bác đang sử dụng nhé.
    • Bửu Đình
      Cám ơn cháu. Bác đã cài xong, phát hiện ra trước đây bác đã từng cài. Nó dễ dùng với các khuôn mẫu có sẵn.
  • Ngoisaobang
         Từ lâu rồi cháu muốn làm flash tặng bác nhưng cháu cũng khá bận. Những tấm ảnh động những lần trước gửi tặng bác thì làm bằng chương trình flash 3D, không liên quan gì đến trình Selteco cả. Thú thực thì cháu chưa dùng trình Selteco bao giờ cả. Còn flash gần đây thì cháu sử dụng trình Flash Effect Maker. Cháu mới dùng thử được 2 ngày thì làm flash để dành tặng bác và một số người bạn nhân dịp tết Tân Mão. Thấy bác vui là cháu cũng vui rồi. Chứ cũng không vất vả gì bác à. Học thêm được một thứ lại thấy vui. Sau này có nhiều cái để dành tặng bạn bè, người thân. Gọi là "cây nhà lá vườn" thì tình cảm bác à!
        Trong trình Flash Effect Maker này có nhiều hiệu ứng, ứng dụng cho thiết kế web, blog ... Và cháu dựa vào đấy để làm cái mình thích. Sau này có thời gian cháu sẽ kết hợp nhiều trình để tạo một flash đặc biệt. Nếu bác thích trình này cháu sẽ gửi link để tải về. Dung lượng cũng khoang 50Mb thôi, nhưng gửi qua mail không được.
    • Bửu Đình
      Trình Flash Effect Maker có cho lồng các flash của các trình khác không? Có gây xung đột không? Và có hợp pháp không hay chỉ cho dùng thử. Hoặc phải bẻ khóa. Nếu khóa thời gian rất dễ bẻ.Tất cả hình ảnh mà cháu thấy là bác dùng  trình Selteco đấy. Trong Flash nó đẹp lạ lùng. Bác chỉ cất công chụp lại may rủi mà thôi. Để hỗ trợ cho bài viết bác bỏ công làm flash đến 20 trang, nhiều hình đẹp lắm chưa tung ra đâu nhé.
  • Private comment
  • Bửu Đình
    Thông báo đường truyền tín hiệu của nhà bác bị hỏng. Đang lên mạng quán net gần nhà.
  • Hagiang
    Cháu chào Bác ạ, Năm mới, chúng cháu kính chúc Bác và gia đình mạnh khỏe,  tràn đầy niềm vui, gặp nhiều may mắn, an khang thịnh vượng.
  • Phuong
    Happy New Year Bac Dinh,
    Hom nay ben US la mong 3 Tet, cac anh chi trong gia dinh da chuc Tet bac het roi, chau cung xin kinh chuc bac va gia dinh luon vui, manh va van su nhu y.  Chau duoc hoc hoi tu blog cua bac rat nhieu.  Thanh that cam on bac. 
  • demdailammong
    Cháu kính chúc Bác năm mới nhiều thuận lợi và nhiều niềm vui hơn nữa. húc Bác dồi dào sức khỏe và sống lâu trăm tuổi để hưởng phúc con cháu ạ. Happy New Year Bác Đình
  • Ly
    • Ly
    • Feb 4, 2011 12:39 AM
    Năm mới, con kính chúc bác, chúc các anh chị em trong gia đình dồi dào sức khoẻ, tinh thần an lạc, sảng khoái. Cảm ơn bác đã dày công tìm cách truyền đạt cho tụi con những kiến thức đã cả đời tích cóp. 
  • Round
    • Round
    • Feb 3, 2011 2:15 PM
    Kính chúc Bác năm mới sức khỏe dồi dào và viết về Tử Vi càng ngày càng hay.  Xin cám ơn Bác đã bỏ tâm huyết viết các bài Tử Vi rất giá trị
  • Private comment
  • Tuong
    • Tuong
    • Feb 2, 2011 4:50 PM
    Cháu chào bác Năm mới, cháu chúc bác cùng gia đình lời chúc sức khỏe dồi dào, nhiều nềm vui và hạnh phúc
  • Ngoisaobang
    Cháu chào bác!
    Cháu vừa đi xem bắn pháo hoa về. Năm nay pháo hoa bắn rất đẹp. Giờ về nhà mở mạng ra và nhận được lời chúc tết của bác và các bạn cháu rất hạnh phúc!
    Sang năm mới cháu chúc bác và các bạn trong GĐ luôn luôn mạnh khỏe, gặp nhiều may mắn trong cuộc sống!
  • tu bi h
    Trước thềm năm mới, mừng anh kết thúc năm cũ, qua hạn hùm,beo:Không Kiếp; Tân Mão tới nghiệp sư phụ Tử Vi để lại lâu đài, dấu ấn không phai trong lịch sử Tử Vi Đại Việt./.
    • Bửu Đình
      Đã nói Không Kiếp gõ đầu nó mà đi đâu có sai. Thiên hạ gặp
      10 năm còn Đình này gặp liên tiếp 11 năm. Chẳng qua, muốn chứng minh một số sai
      lầm tồn tại quá lâu dài, để lại dấu ấn khó quên trong lòng những người yêu
      thích môn này. Những phút giao thừa thiêng liêng sắp bắt đầu. Gởi đến bạn và cả
      gia đình lời chúc Tân Niên Cát Tường. Mọi chuyện, nếu được như Nick của bạn đều
      qua dễ dàng. Cho nên những người hiền lành khó đoán đúng hơn những người hung
      hăng.
  • Thuc
    • Thuc
    • Feb 2, 2011 12:54 PM
    Khí xuân thăm Blog nhà chúng ta
    Ngày tết vui vẻ tình thân ái
    Như thể Âm Dương Hỉ Đào Hồng
    Đồ đệ Tang Môn cùng chúc tụng
    Sư phụ Bửu Đình phúc an khang
    Chúc rằng blog Tử vi vẻ vang
    Kình Đà phát triển dựng xây cho đời 
    Kính chúc Bác Đình và các bạn trên blog bước sang năm mới luôn hạnh phúc, an khang thịnh vượng. Chúc mừng năm mới!!!
    • Bửu Đình
      Thay mặt các bạn trong Gia đình Tử Vi Ứng Dụng. Gởi lời chúc
      phúc đến cháu và cả gia đình cháu. Một năm mới Hạnh Phúc như bộ Đồng Lương đắc
      Hỉ Hồng Đào. Ngôn ngữ Tử Vi Ứng Dụng chỉ qua 2 năm lan tràn khắp nhiều châu lục,
      chỉ chưa có đại diện lục địa đen mà thôi.
  • Ngoisaobang
      Sang năm mới cháu chúc bác và gia đình mạnh khỏe, an khang thịnh vượng!
    Cháu có làm chương trình flash dành tặng bác và các bạn!
    http://www.mediafire.com/?1py0n6bctnpaktu
    http://www.mediafire.com/?1py0n6bctnpaktu
    • Bửu Đình
      Bác biết, thế nào cũng có flash của cháu làm tặng bác. Cháu
      làm đẹp đấy. Trình này dễ làm hơn trình Selteco phải không cháu. Cháu thật vất
      vả vì bác. Trước thềm năm mới bác chúc cháu và cả gia đình cháu một năm dồi dào
      sức khỏe. Vạn sự như ý.
  • Neptunelt
    còn vài tiếng nữa là qua năm mới rồi, cháu chúc bác cùng gia đình một năm mới tràn đầy niềm vui và hạnh phúc, luôn tươi trẻ mạnh khỏe, an khang thịnh vượng, vạn sự như ý. Rất vui khi bác cống hiến những bài viết hay cho thế hệ sau học hỏi.
    • Bửu Đình
      Rất vui khi nhận lời chúc mừng của cháu, bác đang ở trên
      mạng. Bác đánh giá cháu có cái nhìn sắc sảo nhất. Tươi trẻ và khỏe mạnh, ngồi
      viết nhiều 2 tay có vấn đề đó cháu. Bác phải ra phố xem đêm 30 một tí. Cầu mong
      sao cháu đạt được sở nguyện trong năm Tân Mão. Bác phải đem con Tân Mão của bác
      ra phố đấy..
  • Private comment
  • neo
    • neo
    • Feb 2, 2011 2:11 AM
    Cháu chúc bác và gia đình một năm mới sức khỏe, an hòa. Sang năm mới, bác sẽ có những bài viết hấp dẫn giúp cho cháu và các bạn khám phá ra những bí mật còn ẩn giấu trên mỗi lá Tử Vi. Chúc tiểu thuyết tử vi của bác sẽ thành bộ chuyện ưa thích như các tác phẩm của Kim Dung.  Cháu thật sự rất hạnh phúc được có duyên theo học tử vi và được bác chỉ dạy. Bác có rất nhiều điều để cháu học tập, không chỉ là tử vi mà còn là cách làm việc, cách nghiên cứu. Gặp bác là một duyên lành đối với cháu. Hiểu biết về Tử vi cũng như sử học, địa lý của bác là động lực để cháu khám phá môn khoa học đầy tính triết học, khoa học và nhân văn này.
    • Bửu Đình
      Bác chẳng có ý định trở thành văn sĩ bao giờ. Chẳng bao giờ
      nghĩ chuyện phục vụ “quần chúng”. Bác viết làm sáng tỏ Tử Vi mà thôi. Cảm thấy
      đuối sức, chứ không đuối ý. Những cánh cửa mở ra khép lại rất nhanh, ý định của
      bác mỗi nhân vật là một sự tích ly kỳ. Đoạn cuối viết xong rồi. Bây giờ viết
      từng khúc, từng khúc như sao Vũ và nối, nối lại như sao Tướng. Những gì bác
      viết làm gì có Địa Lý, nhưng đang xây dựng địa lý nước Tử Vi 12 xứ thì có. Có
      cả hệ thống tổ chức bộ máy cai trị “ghê gớm”. Từ quân sự đến hành chính. Phải
      nghiên cứu hệ thống triều Nguyễn để xây dựng cho có lý đấy.
      Thế mới biết trò chơi cũng lắm công phu. Đã chơi thì phải
      biết cho đủ điều. Bây giờ mưa gió dập diều. Liều thân thì cũng phải liều thế
      thôi. Tử Vi đủ cực người ơi! Dệt thành sự tích để đời mai sau.
  • Private comment
  • Private comment
  • VKhanh
    Cháu cảm ơn bác rất nhiều vì những bài viết tâm huyết bác dành cho mọi người.Cháu cũng cảm ơn bác vì đã từng bỏ thời gian để luận lá số cho cháu, giúp cháu định hướng được bước đi phía trước.Cháu cũng chả dám nghĩ mình học tử vi gì hết,chỉ là đôi khi cháu hiểu thêm được nhiều điều từ cuộc sống thông qua cách lý giải tử vi rất thú vị của bác.Không hiểu sao đôi lúc cháu sợ cuộc sống này với những sự đổi thay khiến con người mình cũng bị cuốn trôi theo.Hình như đâu phải lúc nào mình muốn sống tốt cũng được đâu bác nhỉ. Thôi,vài lời dài dòng mong bác bỏ qua.Một năm mới sắp đến.Cháu kính chúc bác và gia đình một năm mới an khang thịnh vượng, mọi sự như ý!
    • Bửu Đình
      Trôi theo dòng đời mà cháu. Khi đục khi trong.
      “Một dòng sông khúc trong, khúc đục.
      Một cuộc đời lúc nhục,lúc vinh.
      Miễn sao giữ trọn chữ tình.
      Dẫu bao thay đổi cúi mình làm chi”.
      Cám ơn những lời chúc của cháu đến gia đình bác.
      Chúc cháu và cả gia đình Vạn Sự Như Ý.
  • Khiêm
    Nhân dịp năm mới cháu chúc Bác (thầy) và gia đinh một năm mới an khang thịnh vượng. Chúc bác sức khoẻ, hạnh phúc và gặp nhiều may mắn. Chúc cho TỬ VI ỨNG DỤNG ngày càng phát triển, lớn mạnh.
    • Bửu Đình
      Chúc trò giữ mãi chữ Khiêm cung.
      Hạnh ngộ ngày sau nếu vận phùng.
      Một cặp vợ chồng, con một đứa.
      Chúc mừng trọn vẹn chữ thủy chung.
  • Tamie
    • Tamie
    • Feb 1, 2011 7:46 AM
    Con quên mất, con cám ơn Bác viết tặng con 3 câu thơ nha, 3 câu thơ hay mà ý nghĩa quá, vừa có tử vi vừa có hình ảnh cuộc sống đời thường (thiên lương, người thương) con phải chạy đi khoe chị con mới được hihi
  • Tamie
    • Tamie
    • Feb 1, 2011 7:26 AM
    Huhu đọc được bài trả lời của Bác con mừng quá, Bác hay quá đúng là con có thiên lương tam hợp. Con rất thích được làm trong ngành y tế, hồi nhỏ ở nhà ai cũng bảo con mát tay mỗi lần con cạo gió hay mát xa :(. Hiện giờ con đang học trung cấp điều dưỡng và con rất thích được học điều dưỡng, (con tốt nghiệp ngành khác trước đó nhưng mà hỏng đi làm, con học như trả nợ ấy Bác).
    Con tuổi Đinh Mẹo, sinh 25 tháng 4 âm lịch, âm hãm tại mệnh, có nguyên ông địa kiếp + đào hồng tài bạch. Con đọc bài Nhan Hồi yểu tử của Bác thấy con có cách đào ra 1 tai kiếp, nhị hợp lại có quả, ui con sợ lắm. Lúc đi thực tập bệnh viện, con ăn chay cầu xin: con có lỡ đào phải cái quả nào thì đào cho con chứ đừng đào cho người bệnh, con sợ lắm, sợ đến mức thi xong rồi nhưng suốt ngày vẫn ôm cuốn sách học đi học lại cho mình đừng có bị nhầm lẫn (thất sát).
    Nhiều đêm con đọc bài viết của Bác mà cảm thấy hạnh phúc, vui như lần đầu tiên có người hiểu được mình vậy. Hạn con xấu cũng được, chít sớm cũng chả sao, con chỉ mong được trở thành một điều dưỡng giỏi thui hihi. Cứ như Bác đã chỉ dạy trong bài ấy (Lữ Khách là người MỆNH đẹp, quên cả chăm sóc thân thể, miễn sao được việc).
    Con chúc Bác một ngày tốt lành ạ hihi.
    • Bửu Đình
      Cháu học ngành Y là hợp số rồi. Bác mượn hình tượng sư phụ
      Phương Trượng chùa Hồng Linh tự không ngờ giống cung Mệnh cháu. Cũng tiện cho
      điều giải thích của bác là, cái họa do người khác gây ra chứ không phải của
      mình. Thế là dễ hiểu nhé.
  • trananhtuan_141279
    Chỉ khác một sao cho ta luận đoán khác nhau - câu này quá hay . Cháu cám ơn bác . đối với cháu hạnh phúc là có tất cả , Chúc Bác và gia đình luôn hạnh phúc .
    • Bửu Đình
      " Chữ đa, chữ đá, chữ đà. Khác nhau một dấu sắc huyền mà thôi. Tử Vi cũng thế người ơi!..."
  • Tran
    • Tran
    • Feb 1, 2011 3:56 AM
    Chào bác Bửu Đình, nhân dịp năm mới, chúc bác và gia đình mọi điều tốt lành, nhiều may mắn, sức khỏe và hạnh phúc. Cảm ơn bác đã có tấm lòng chia sẻ kiến thức với lớp hậu sinh.
    • Bửu Đình
      Mừng cho cháu 2 chữ “toại lòng”.
      Mơ được gì có nấy biết không.
      Đường hạnh thông trời sáng trong xanh.
      Cho thỏa lòng và thỏa ước mong .
  • Tamie
    • Tamie
    • Jan 31, 2011 2:40 PM
    Con chào Bác Bửu Đình, nhân dịp năm mới Tết đến con kính chúc Bác và Gia Đình thật dồi dào sức khỏe, may mắn (thiên lương), tài lộc (hóa lộc, lộc tồn), thật nhiều niềm vui và hạnh phúc. Con luôn mong mỏi được đọc các bài viết của Bác để được học hỏi, mở mang kiến thức. 
    Con không được thông minh lắm (Âm + Thiên Diêu) nên nãy giờ con có nói gì mạo phạm mong Bác đừng giận con nha. Thật lòng con ngưỡng mộ Bác lắm, và luôn mong những gì tốt đẹp và hạnh phúc nhất sẽ đến với Bác và Người Thân. Kính Bác
    • Bửu Đình
      Mừng cho cháu 2 chữ sum vầy. Được nghe lời thân ái Thiên Lương. Và "y như" là thế biết không. "Y như là" gặp được người thương. Âm luôn luôn có Lương đi với Diêu Y vô hại nếu như không gặp
      thêm KỴ ĐÀ thành tam Ám. Diêu Y đi với Lương là hợp cách. Nếu có Khoa
      rất là tốt.
  • dovan
    • dovan
    • Jan 30, 2011 2:34 AM
    Nhân dịp năm mới, cháu chúc Bác và gia đình một năm mới dồi dào sức khỏe, ngập tràn niềm vui, gặp nhiều may mắn, an khang thịnh vượng. Cháu cảm ơn Bác đã giúp cháu cũng như nhiều thành viên khác mở mang thêm nhiều kiến thức về Tử vi. Cháu tự nhận chưa tiến bộ được nhiều vì không có thời gian. Nhưng từ khi học với Bác cháu đã dần bổ sung được những lỗ hổng về kiến thức cơ bản của Tử vi và tiếp thu được thêm nhiều kiến thức lý thú. Cháu mong đón nhận được nhiều bài viết bổ ích và thú vị của Bác. Kính Bác                                                                                
    • Bửu Đình
      • Bửu Đình
      • Jan 30, 2011 3:23 
      • Cám ơn cháughé thăm vào những ngày bận rộn trong dịp tết. Trước thềm năm mới. Bác chúc phúc cả gia đình cháu 2 chữ Hạnh Phúc.
  • Liên
    • Liên
    • Jan 29, 2011 2:48 PM
    Em hiểu ý anh nói, em đang cố gắng làm điều đó. khi nào em giải được một lá số hoàn chỉnh mong anh giành chút thời gian cho em những dòng nhận xét đúng sai nhé. Em cám ơn anh nhiều.
  • Liên
    • Liên
    • Jan 28, 2011 4:57 PM
    Rất vui mừng nhìn thấy hình của anh, bao ngày những lời văn từ ngữ tử vi anh viết ra đã dần sâm nhập vào cách hành văn mà em viết biết mình chẳng văn hay chữ tốt em cữ y chang anh viết là hay nhất. Nay thật sự mới nhìn tỏ tường hình ảnh anh, anh thật hiền, đúng là bậc thầy tử vi, thâm tâm em nghĩ vậy. Năm mới sắp đến em chân thành Kính chúc Anh và toàn thể gia đình một năm mới gặp thật nhiều niềm vui gặp nhiều điều tốt lành, may mắn, an khang thịnh vượng.
    Còn năm mới em cũng như mọi người luôn mong những bài viết mới của anh, cứ đều đặn như vậy. Thật cám ơn anh nhiều.
    • Bửu Đình
      Cám ơn Icao kim. Chúc những điều may mắn nhất đến với bạn trong năm mới. Ráng tìm hiểu là Tham Lang rồi so sánh như Thiên Tướng.sẽ thấy. Chỉ khác một sao cho ta luận đoán khác nhau.

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (10)

Truyện Tử Vi của Bửu Đình.
Hồi1 nhấn đây
Chương 3. Hồi 10. Ngày Trở Về.
Ba hôm sau.
Có những người ngày trở lại là niềm vui, là áo gấm về làng, biết bao người thân yêu mong đợi... Và cũng có, người trở lại lê gót chân về trong bất đắc dĩ, ngày trở về trong buồn tủi, trong bẽ bàng...  Lữ Khách cũng đang quay trở về với tâm trạng khác, càng gần kinh đô bao nhiêu nỗi lo lắng càng nhiều bấy nhiêu, càng lúc nỗi lo (Việt Bệnh Phù) biến thành nỗi sợ hãi (Cự Kỵ).

Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (8)

Truyện Tử Vi của Bửu Đình.
Hồi1 nhấn đây
Hồi 8. Hồng Linh Tự bất an..
Trên núi ai xây một cảnh chùa.
Bụi trần không vướng kẻ chân tu.
Đến đây xóa sạch bao phiền lụy.
Hai chữ công danh tựa bụi mù.

Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (7)

Truyện Tử Vi của Bửu Đình.
Hồi 7. Người Cổ Tích.

Sáng hôm sau một ngày thượng tuần của tháng 12, vầng THÁI DƯƠNG tỏa ánh sáng ấm áp, từ cung Chấn lan tỏa khắp vạn vật. Báo hiệu một ngày có nắng ấm đẹp trời. Cái nắng hiếm hoi của mùa đông. Từng nương đồi, ruộng đồng trải dài ra trước mắt. Đó đây đều có bóng người đi lại, các nông dân chăm lo mảnh ruộng, nương rau, vườn chè... thấp thoáng trong đám cây xanh là những mái nhà. Là  hình ảnh bộ Cơ Lương, ruộng nương êm đềm với bóng dáng nông dân âm thầm làm việc Đồng Âm.  Huyện Tào Tháo thuộc tỉnh Thiên La Thìn, thường gọi là xứ Thìn tràn đầy sinh khí. Xa xa rặng Đại ĐÀ LA Sơn nổi bật trên nền trời.

Khi đến ngã ba. Trên tay Lữ Khách bỗng xuất hiện chiếc roi ngựa, và con ngựa phóng nước đại vào lối rẽ Sơn Đường. Con đường càng vào sâu càng dốc, con ngựa phi châm lại, và con đường vào càng sâu, càng hiện dần bên trái là vực thẳm, con đường trở thành đường đèo, hơn hai dặm trải qua kết thúc con đường là một bãi đất trống trên trăm trượng vuông, một bên là vực thẳm. Chưa kịp hết ngạc nhiên,  phía trước, từ mặt đất mọc lên 10 tên áo đen hùng hổ chui lên, tay lăm lăm mã tấu, mặt mũi hung tợn, chỉ cách mười mấy bước chân, tạo thành một vòng cung, hình thành thế bao vây. Phản xạ tự nhiên, Lữ Khách gò cương, con ngựa thối lui mấy bước, bọn áo đen cũng tiến lên mấy bước.
Bỗng đâu, từ trên trời cao lại thêm một bóng đen xuất hiện, án ngữ ngay phía trước mặt  Lữ Khách. Người Từ Trên Trời Xuống,  bằng một động tác cực kỳ nhanh nhạy, hai chân hình như không thấy chạm đất, vẽ một vòng cung bay dọc theo bọn áo đen, người này đừng lại vị trí cũ, vẫn xoay lưng về phía Lữ Khách.

Từ vị trí bọn áo đen, bỗng thấy 2 thây người đổ xuống máu tuôn xối xả từ cổ họng, đọng thành một vũng đỏ lòm trên bãi cỏ xanh. một tên áo đen khác, chỉ kịp kêu “á” một tiếng ôm lấy chiếc cổ bị thương, những tên còn lại rú lên: “ Người Cổ Tích”. Và bất ngờ, chúng đồng loạt tháo chạy về phía con đường nhỏ bên cạnh vực sâu. Hóa ra vẫn còn lối đi tiếp, vừa đủ một người đi, đúng như lời người ngư phủ từng nói. Rất bài bản, 3 tên chạy đầu cầm mã tấu dừng lại, khi 3 tên còn lại hộ tống kẻ bị thương chạy khuất, chúng mới rút đi. Mọi việc diễn ra chỉ trong vài cái nháy mắt. Người Hiệp khách từ trên trời xuống, vẫn xoay lưng về phía Lữ Khách  cách xa khoảng 7 bước chân, đang điều hòa nhịp thở, tay trái buông thỏng, tay phải cầm kiếm chếch về phía phải, hình như đang đợi những dòng máu tự chảy sạch khỏi mũi kiếm, dáng điệu ngang tàng, toàn thân vận màu đen y như bọn giặc Hắc Y Sơn Đường, từ phía sau quan sát, cũng có thể biết được người này đang bịt mặt, bao kiếm vắt chéo qua vai cũng được quấn vải màu Đại Hao, đây là cách mang kiếm rút ra là chém được liền, đồng thời tận dụng vỏ kiếm che chắn phía sau.

Một cơn gió thoảng qua, hòa lẫn vào không gian mùi tanh của máu, mùi cỏ do người dẫm đạp, tạo thành mùi khó ngửi. Lữ Khách nhăn mặt, phút hoảng hốt đã qua, lòng cảm phục cũng lắng xuống.
- Các hạ là ai?
- Ta là người Cổ Tích, không nghe bọn chúng gọi sao. Người Từ Truyện Cổ Tích Bước Ra.
Hiệp khách trả lời vẫn không quay lại. Lữ Khách lại lên tiếng.
- Xin cho nghe từ truyện cổ tích nào?
- Người Hiệp Sĩ và Chiếc Kính Chiếu Yêu.
- Xin cho nghe chuyện cổ tích đó, được không?
Lữ Khách lạnh nhạt yêu cầu. Lại nghe trả lời:
-“Ngày xưa, có một chàng hiệp sĩ được sự phụ giao một chiếc kính chiếu yêu, và thanh kiếm báu, xuống núi hành hiệp, trừ gian diệt bạo. Tức diệt trừ bọn SÁT PHÁ THAM hung ác đấy”.
Đến đó hiệp khách ngừng lại. Lữ Khách hỏi:
- Xin cho nghe tiếp?
- Hết rồi, chừng đó thôi ạ. Người hiệp sĩ ấy đang viết nên câu chuyện cổ, nên chưa có hồi kết.
- Hừ... Lữ Khách cười nhạt bằng giọng mũi. Hồi kết câu chuyện là: Hiệp sĩ quay trở về sơn động, bị sơn động từ chối, vì y đã biến thành ác quỷ, do y đã giết người bậy bạ vô cùng tàn nhẫn.
Giọng lạnh nhạt không kém hiệp khách trả lời:
- Đoạn kết của truyện ta đang viết rất có hậu là: Hiệp sĩ trở về, sư phụ y vui mừng đón đứa học trò yêu, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ như TỬ VI ngộ THANH LONG, không làm xấu mặt sư phụ, sau khi dùng TRIỆT xóa sạch bọn SÁT PHÁ THAM.
- Hay thật, trước mắt ta, chỉ thấy kẻ giết người không gớm mắt, loáng một cái 2 dài, 1 ngắn (ngôn ngữ giang hồ hồi ấy là 2 chết, 1 bị thương). Ngụy biện là anh hùng, hiệp sỹ. Chuyên cắt cổ người, bày chuyện “ người cổ tích”.
Người áo đen hậm hực.
- Chả lẽ. Ngươi giết con gà, bằng cách cắt cánh, chặt chân, mổ bụng sao - Nghe đến đó Lữ Khách chợt rùng mình - Hiệp klhách vẫn lên tiếng. Không lầm thì vua chúa thế kỷ 20, 21 vẫn tìm cách xử lý tội nhân nhanh chóng nhất.
- Ngươi lấy quyền gì giết người dã man như thế.
- Ta hỏi ngươi. Chúng nó lấy quyền gì để giết ngươi. Ngươi không thấy những nấm mộ kia sao? - Hiệp khách dùng mũi kiếm còn vương máu, chỉ vào bãi tha ma bên tay phải, lô nhô từng nấm mồ cũ và mới.-  Nếu ta không ra tay, ngươi giờ nằm yên dưới đấy. Chúng nó đâu phải bọn quan sai, sao dùng mã tấu, đại đao. Với ta, chúng chưa hành động, ta xem như lũ con nít vô hại, chơi trò trẻ con. Nhưng, đã có bằng chứng, ta giết nó đi có hại gì. Bộ ngươi tưởng, chúng mời ngươi đi ăn nhậu sao? Sao lại không một lời cảm tạ ân nhân lại đi bắt bẻ.
- Này sát thủ, ta có cần ngươi che chở đâu?
- Nhìn sau lưng thì biết. Lữ Khách quay lại. Lối đi ra đã có tấm lưới giăng lại. Liệu ngươi có chạy thoát được không? Liệu ngươi có chống lại 10 tên đó không? Khi tay trái của ngươi bị thương tích. Tốt nhất, trên đường vào huyện lỵ, đến chùa Hồng Linh tự, nằm trên ngọn đồi bên phải con đường, vào đấy, sư ông chữa thương ngoại khoa rất hay. Giúp cho.

Lữ Khách choáng ngợp vì câu nói ấy. Vì trước đây 2 hôm, bị ngoại thương vào cánh tay. Té ra, ta đang nằm dưới sự kiểm soát của sao TUẦN nào đó. Ta cứ tưởng ung dung, tự tung tự tác. Hóa ra cũng chịu một kiểm soát vô hình quanh đây. Lữ Khách bị thua điểm nhưng ngoan cố vớt vác.
- Hừ, ta ghét những bọn bịt mặt làm điều ám muội.
Lại nghe Hiệp khách dằn vặt:
- Đó, bọn Hắc Y Sơn Đường. Phơi trần bộ mặt thật cho ngươi thấy trước khi về âm phủ. Còn ta, không muốn ngươi gặp mặt nói tiếng cám ơn. Ta chẳng cần nghe tiếng cám ơn của ngươi đâu. Đây không phải là lúc ngươi bắt lý ta, ra tay tàn sát. Thử hỏi, bọn SÁT PHÁ THAM kia chơi Đại, Tiểu Hao Kình, đang ĐÀO HOA KIẾP, bao nấm mồ vô chủ nó đang đào ra đấy. Hì hì... nó đào ra bây giờ nó tự Tang Môn. Ví như, quan binh bắt được cũng xử như thế mà thôi. Chưa kể còn bị đánh đập, kềm kẹp, giam cầm Sát Phá, nghĩ càng thêm tội. Như thế này là may cho chúng.
- Ngươi cũng là một SÁT PHÁ THAM đang cầm cây Đại Hao, có khác gì chúng đâu?
- Ta có TUẾ QUYỀN như vậy đủ chưa. Cần thêm gì không?
Càng đấu lý, Lữ Khách càng lép vế.
- Khéo nói, bọn TUẾ HỔ PHÙ lắm chuyện biện bạch. Đêm qua ngươi rình mò ta định làm chuyện gì?
- Vì ta có 12 con vịt đực cần tìm người thông gia có 12 con vịt cái. Cám ơn ngươi đã nhắc kéo con ngưa chướng của ngươi, nếu không, ta mượn đỡ vài hôm, trả lại ngươi khi vào huyện lỵ.
- Ta e rằng ngươi bịt mặt vì lý do khác.
- Ta thích, ta làm. Điều này không vi phạm pháp luật. Không chết ai cả, khỏi nghe lời cám ơn nhảm nhí. Bằng cử chỉ lão luyện, Hiệp khách tra kiếm vào bao, đánh cách một tiếng như giận hờn.
Giữa khu rừng vắng có một cuộc tranh cãi bất ngờ. Người được cứu không chịu lên tiếng cám ơn. Người cứu giúp cũng chẳng thiết tha chuyện ơn nghĩa. Bóng nắng loang lỗ vài nơi.

Sơn Đường không bóng chim bay.
Hoa không đua sắc, cỏ cây điêu tàn.
Không gian nhuộm một màu tang.
Lòng người bỗng thấy hoang mang nỗi sầu.

 Con ngựa Lữ Khách đưa mũi hít  hít vào không khí. Nhìn con ngựa Lữ Khách nói:
- Chúng nó sắp quay trở lại.
- Lần này, thế nào cũng có bọn tam vương SÁT PHÁ THAM. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Ta e, cả 2 chúng ta không thể chống nổi bọn chúng. Rõ ràng, hang ổ chúng cách đây không bao xa. Ta đi đây. Ngươi đi nhanh ra khỏi chốn này.
Dứt lời, Hiệp khách chạy như bay đến trước cây cổ thụ, tung người lên thân cây ở chỗ chạc ba, lại nhún người bay qua cành cây bên cạnh, cành cây cong oằn xuống, bắn người Hiệp khách bay khuất vào ngọn cây cao vút. Biểu diễn cú chia tay tuyệt đẹp. Lữ Khách khen thầm. Giỏi thật.
Thật ra, Hiệp khách hoang tưởng nhưng điều ấy rất có lý. Sự thật, lực lượng của chúng đang bí mật lấy sườn đồi làm lối đi và ra đi từ sáng sớm, để làm một phi vụ trong đêm nay. Chỉ còn 1 toán mai phục, 1 toán cung thủ phục kích và 1 toán bảo vệ sơn động. Khi toán mai phục này bị đánh tan, chúng nó chạy ra tăng cường bảo vệ con đường sạn đạo.

Lữ Khách cũng rời khỏi vị trí, con ngựa lấy đà lao vút qua tấm lưới. Lòng Lữ Khách hoang mang, y vừa phát hiện một chi tiết. Bọn Sơn Đường này, y đã gặp rồi tận bên huyện Tào Lao xứ Tuất, như thế bọn chúng mở rộng địa bàn hoạt động rất xa. Không khéo bọn Tam Ca tại vùng Hoang Đường là tay sai của chúng, cũng là nơi chúng tuyển quân mà không ai có thể biết. Vũ khí của bọn này dùng cùng kích cở với bọn đã gặp tại huyện Tào Lao. Chứng tỏ chúng có cả một lò rèn chuyên cung cấp khí giới. Những đao và mã tấu của chúng to lớn khác thường, trông rất uy hiếp đối phương, nhưng cũng bằng trọng lượng các đao và mã tấu khác. Lữ Khách từng đạp gảy 2 thanh đao để tìm hiểu tính chuyên môn của chúng. Bọn Sơn Đường phát triển nhanh như cách Việt Hỏa, tràn lan như Việt Đà. Thế thì tại sao, đồn binh tại vùng suối Tham Hà lại bỏ hoang một cách khó hiểu. Với những suy nghĩ trong đầu, Lữ Khách hướng về huyện lỵ Tào Tháo, tìm đến Hồng Linh Tự (chùa có chuông lớn, Hồng Loan Linh Tinh).

Vó ngựa lại tung bay hướng về huyện lỵ...
Đường xa cười kẻ ham rong ruổi.
Bướm lẻ, hoa đơn chịu lạnh lùng...
Hồi 8. Hồng Linh Tự bất an..

haiyentlvn73's photo
4000
  • neo
    • neo
    • Jan 18, 2011 2:01 AM
    Cho cháu hỏi thêm, vậy giữa một người thất sát gặp xương khúc và một phá quân gặp xương khúc ai hay hơn? Cháu có để ý đến bác có nói hai câu sau mà cháu chưa hiểu: Một là  Thất sát dữ thái tuế, trí dũng hữu dư Nhưng Tham lang gặp Thái Tuế đảo điên, trong bài tham lang tổng hợp. Giữa hai nhận định trên có mâu thuẫn không thưa bác ?
  • neo
    • neo
    • Jan 17, 2011 8:38 AM
    Bác ơi trong Phú tử vi của Trần Đoàn có hai câu liên quan đến Thất Sát và Phá Quân như sau: Xương khúc, phá quân phùng, hình khắc đa lao bác.  Diễn nghĩa là khắc lục thân, bôn tẩu vất vả, cuộc đời không được như ý.  Lại có câu:  Thất sát triều đẩu tước lộc vinh xương Chú giải trong sách Tử vi đẩu số Toàn Thư của VTL nói Cần gặp Xương khúc tả hữu.  Vậy nếu chỉ có Xương Khúc thì Thất Sát triều đẩu có bị phá cách không ?
    • Bửu Đình
        Tốt nhất là tìm tác giả mà hỏi.
      Xương khúc, phá quân phùng, hình khắc đa lao bác. Có sách viết là lao toái cũng
      có. Và rồi lấy hình khắc cho là hình khắc người thân. Có chăng là hình khắc sách vở, vất vả lao tâm khổ trí vì sách thì có . Còn hình khắc lục thân cần xem cung Mệnh có sao Hình, Kỵ, Kình... hay không và cung nào có các sao vừa kể và cung nào có Cự Môn (mà Phá luôn luôn có Cự tại Nô, làm cho Phá chịu ảnh hưởng đến Nô Tử Phụ Huynh). Có chăng là Phá đem văn chương nói chuyện với các đối tượng kể trên cho là hình khắc ư? Cái đó cũng tùy người.. Cho nên chẳng có gì là phá cách cả. Hiểu sai, câu trên chưởi câu dưới. Câu dưới mắng lại câu trên.Tất cả cácsách khảo cứu có ai hài lòng đâu, kể cả sách lịch sử, địa lý... kể cả bản đồ trên Google... cách đây trên cả chục năm. (có tin không sự thật là thế đấy, nói thêm buồn). Kẻ ôm sách hận vì sách là quá bình thường. Do những sai lầm vô tình hay cố ý của người đi trước.
      Câu phú dưới. Thấy dễ gặp vì 72 người ắt có 1 “tước lộc vinh xương” (vinh xương: vẻ vang lâu dài). Thế là cụ cộng thêm XƯƠNG KHÚC Tả Hữu cho khó kiếm, mà cũng phù hợp. Không sai, vì đó là cách những nhag khảo cứu giỏi, có thể sống được bằng khả năng của mình.
  • ...................
    Vui vẻ và hạnh phúc với món ''tử vi '' nhé bạn

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (6)

Chương 2. Hắc Y Sơn Đường
 Hồi 6 Câu chuyện khi đêm về.
Đêm đông gió thoảng lạnh lùng.
Tơ tình một sợi như chùng giãn ra.
Kìa người vui thú vinh hoa.
Kìa ai chịu cảnh xót xa đoạn trường.

Trời đã chạng vạng tối. Không gian từ từ chuyển về quyền cai quản nữ thần THÁI ÂM. Sau bữa cơm tối, bên dĩa đèn dầu lạc. Hai người một già, một trẻ lại tiếp tục chuyển qua uống trà. Lữ Khách chép miệng:
- Trà ngon thật. Ở kinh đô người ta cũng thích loại trà  này.
- Trà vùng nầy đấy. Ngày mai mi đi vào huyện lỵ sẽ thấy từng đồi chè tiếp nhau rất là thích. Các phụ nữ hái chè, tay thoăn thoắt một tom hai lá, cứ chất đầy gùi mới thôi. Thế đấy, từ lá hoa lộc non biến thành của cải, thành Thiên Lương, xoay qua lương thực. Với lão đây, con cá lại là tiền. Mi thấy câu: “tiền rừng biển bạc” có đúng không.

Không trả lời câu hỏi, Lữ Khách đặt câu hỏi khác.
- Cụ bảo về đây chữa bệnh mà chẳng thấy gì cả.
- Mi vói tay lấy cuốn sách chỗ kia.
- Cuốn này phải không?
- Chỉ độc một cuốn chứ có nhiều nhặng gì đâu. Đó là cuốn “Sử Ký Tư Mã Thiên”.
- Cuốn này vãn sinh đọc rồi. Tay lật trừng trang ngồi xuống ghế. Ít ra cũng đọc 2,3 lần. Đâu phải là sách y khoa, y dược gì đâu.
- Như vậy xưa nay mầy từng đọc sách?
- Đúng vậy. Chỉ khoảng gần đây không có dịp đọc. Hằng ngày còn phải biên chép nữa.
- Thế thì tốt rồi. Suối THAM HÀ chỉ hại những người ngu dốt mà thôi, nhất là bọn SÁT PHÁ THAM. Những người có đọc sách lại hay biên chép TẤU THƯ như ngươi có khi lại tốt nữa.
- Vãn sinh chẳng hiểu gì cả?
- THAM HÀ là những ham muốn tội lỗi, lỗi lầm, xấu xa nhưng đi với XƯƠNG KHÚC là hay hiểu chưa. Các sách vở thường là thánh hiền biên soạn được người đời thừa nhận lưu truyền. Người có học đương nhiên tốt hơn kẻ vô học, người hay biên chép đầu óc luôn luôn nghĩ ngợi những điều họ viết ra, có rỗi hơi đâu đi nghĩ những việc làm bậy bạ. Nếu trước đây, mi là kẻ trốn học, bỏ học, học không đến nơi đến chốn. Rất cần thiết phải đọc sách bằng không, Tham Hà trong lòng ngươi nó vùng lên làm những chuyện xấu xa. Vì thế chỉ cần đọc...
- Đọc sách thôi là hết bệnh. Lữ Khách tiếp lời. Thật là lối chữa bệnh rất ly kỳ.
- Vì mi mắc tâm bệnh, phải chữa bằng tâm lý. Lời hay ý đẹp. Các bác sỹ thế kỷ từ 19 cũng chữa như thế thôi. Cần gì phải thuốc, có chăng cho mi “giả dược” để uống, lấy tiền mi thêm tội. Cụ thể, trước đây mi biên chép những gì nói lão nghe thử.

- Công việc hằng ngày của vãn sinh là biên chép về cây cảnh loại kỳ hoa dị thảo. Nói để tiền bối dễ hiểu nhé. Ví dụ cây lộc vừng ra hoa vào tháng nào, nở hoa bao lâu thì hết, nó thích nắng, hay bóng râm... Cây thạch xương bồ mọc ở vùng nào. Cây gì thích phân gì, cho phân bón vào thời điểm trong năm thì thích hợp. Vân vân và vân vân.
- Coi bộ mi rỗi hơi đấy nhé.
- Cái này người ta thuê làm đó, trả lương cao lắm kìa.
- Ngộ nhỉ,  ba cái tào lao đó hỏi mấy nhà làm vườn, chơi cây cảnh thiếu gì.
- Mỗi người chỉ biết một ít mà thôi. Chỉ rành về địa phương của mình. Việc làm của ông chủ của vãn sinh là tổng hợp tất cả. Có cả vườn hoa lạ, cả chục người chăm sóc. Biên chép như cháu, có đến 2 người đấy.
- Ôi thế thì quá công phu. Sao mi không ở nhà biên chép đi đâu đến chốn này.
- Biên chép như thế cũng nhàm chán. Vãn sinh còn phải đi tìm hiểu thực địa, nơi nào có phong lan, rồi nơi nào có cây đẹp lạ ghi nhớ để ông chủ đến thu mua.
- À, thì ra mi như con chó săn THAM LANG đi đánh  hơi.
Lữ Khách vẻ bất mãn hiện rõ. Có lẽ trong đời y, câu này là nặng nhất, có những người dù có đập đánh cũng không xấu hổ nhưng đối với anh chàng này lại khác, liên quan đến công việc y yêu thích.
- Sao cụ lại nặng lời đến thế.
- Chà, lão già rồi ăn nói lẩn thẩn. Đúng ra Mệnh ta có THIÊN PHỦ năm này ăn phải củ CỰ MÔN ngứa miệng hay nói ẩu. Thôi cho lão xin cái LƯU HÀ đó. Trong trường hợp này dùng từ gì nhỉ?
- Vãn sinh vừa tham khảo, vừa tìm hiểu thị trường, đồng thời đánh giá những nơi nào đáng mua và giá cả nó như thế nào. Việc thu mua là do ông chủ quyết định.
- Như thế công việc của mi cũng thú vị đấy.
- Đi lại có lộ phí (Hao Lộ). Mua được, bán được còn có tiền thưởng nữa kìa.
 - Như thế mi là con cò.

Nghe từ “con cò” Lữ Khách bật tiếng cười dòn tan, một ví von không liên quan đến công việc thật hay ảo của chàng.
- Cò vạc gì đâu. Thấy ông chủ bán được cây “Thiếu nữ lộ hàng ÂM LỘ”, vãn sinh chỉ nhắc khéo, không ngờ cây có dáng trời ơi như thế mà cũng lời bộn bạc. Thế là có tí tiền còm.
- Mi đi lại như thế không sợ bọn cướp trộm đạo tặc, cẩu thâu thử thiết hay sao?
- Hì hì, bọn phỉ thấy vãn sinh vắt giờ lên cổ mà chạy, bọn tặc lo vất giáo quy hàng.
- Uống nước Tham Hà bây giờ chuyển qua nói dóc, nói trạng. Báo tin buồn cho mi biết, gần đây bên đồi ĐỒNG HOA có bọn cướp của giết người đấy. Được gọi là bọn “Áo Đen Sơn Đường”. Bọn này từ đâu tới khoảng 3 tháng nay, chỉ chuyên giết người từ địa phương khác đến, dân ở đây chúng tha, chẳng quan tâm.
- Làm sao chúng biết người từ xa đến với dân địa phương.
Dễ lắm, bọn này phải nói là mưu trí. Mầy biết không, con lộ đi vào huyện lỵ tại đồi Đồng Hoa, chúng nó mở một con đường to rộng, còn hơn con lộ hồi chiều mầy đang đi. Thế là mầy từ vùng đất Hoang Đường đi lên cứ ngỡ đó là đường vào huyện lỵ, và người từ huyện lỵ khách phương xa cứ ngỡ là về vùng Hoang Đường, đều đâm đầu vào bẫy...đi vào lối Sơn Đường.
- Ý chà chà...
- Vì thế chúng ra tay giết người toàn là khách phương xa, nên chẳng mấy ai hay biết, nói là 3 tháng cũng là phỏng chừng thôi. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Ở đây, có lão tiều phu đem chuyện quan sát thấy chúng giết người, chôn thành một bãi tha ma, nói lu loa ngoài chợ bị chúng thịt ngay.
- Quan Tri Huyện có biết chuyện này không?
- Có đấy, cách đây vào khoảng mươi hôm, cũng đem 4, 5 chục sai nha vào thăm dò, kết quả là khiêng về 3 mạng và một số bị thương nặng nhẹ cũng 7,8 người. Nhưng bọn cướp thì vẫn còn có đó.
-Thế là chết tui rồi.
- Mới nghe: “bọn phỉ thấy vãn sinh vắt giò lên cổ mà chạy, bọn tặc lo vất giáo quy hàng” mà.
- Vui miệng nói thế thôi. Thế thì làm sao đi qua đoạn đường đó được.
- Cứ theo con lộ nhỏ mà đi, thấy con lộ lớn nên tránh. Theo con lộ lớn ấy mà vào khoảng một dặm là họa đấy. Lúc nó mới làm con đường, ai cũng tưởng người của bộ Hộ hay bộ Công làm, thấy cả người mặc quan phục, thật ra đã có con đường nhỏ của dân đi củi, đi rừng, tìm thuốc chúng mở rộng thêm ra. Người xa đến rất dễ lầm.
- Chao ôi! Phen này bỏ xác tại đây mất.
- Đã nói, cứ theo con đường nhỏ mà đi. Đến ngã ba đời đừng quẹo trái.
- Chết ở đây, con mụ vợ chẳng biết ngày đơm tháng kỵ. Âm Dương Cách Biệt từ nay rồi. (Bộ 3 sao ÂM DƯƠNG CỰ)
- Thế mầy có vợ mấy con?
- Dạ thưa. Đủ 12 con giáp, đã sưu tầm không thiếu con nào. Con nào cũng giống nhau là có cái mồm to tổ bố, lại là vịt giời nữa.
- Bù lại lão đây chẳng có đứa nào. Thế thì cơm đâu cho nó ăn mới đủ no.
- Bởi thế vãn sinh phải đi đây, đi đó, thế mới có tiền lộ phí tiêu hằng ngày, đi về được hưởng tiền gọi là bồi dưỡng, tùy theo tư liệu đem về dày như THIÊN ĐỒNG  hay mỏng. như THIÊN LƯƠNG. Còn tiền lương, tiền thưởng con vợ lãnh dùm. Ông chủ của vãn sinh cũng là người biết chiêu hiền đãi sĩ, đi thì ngủ bờ, ngủ bụi, ngủ nhờ, ăn cơm tay cầm, khi về khai báo láo, hưởng tiền chênh lệch rất cao.
- Mầy nói láo như sao THIÊN HƯ không xấu hổ sao?
- Xấu hổ chi chuyện đó. Nếu xài sang, thì cũng đâu vào đó. Tiêu pha dè sẻn thì đó là của mình. Tiêu chuẩn của vãn sinh  là khách sạn 1 sao. Có cướp tiền của ông chủ đâu mà xấu hổ. Những gì vãn sinh đem về là tiền tỉ cơ đấy. Ông chủ của vãn sinh dùng đơn vị tỉ, tiền triệu là tiền lẻ.

Ông lão vừa châm thêm dầu lạc vào dĩa đèn dầu, bên ngoài trời tối như mực, những đêm thượng tuần tháng 12, một cơn gió lạnh tràn vào. Ông cụ chuyển qua ngồi bên giường, trùm mềm lên tới cổ. Ông cụ lại tiếp tục:
- Nghe chuyện mầy kể, thế mới biết nhiều người sung sướng thật. Nếu mầy có bộ SÁT PHÁ THAM gia HÀ XƯƠNG KHÚC lại có TẤU THƯ, nên viết: Bí pháp hay bí quyết về về cây cảnh rất là hay, có thể lưu danh với sao LƯU HÀ đó.
- Bí quyết, bí pháp là TỬ VI đi với THIÊN HÌNH. Bí truyền là TỬ VI đi với QUAN PHÙ. Bây giờ thì đang bí... rị tại vùng Sơn Đường rồi. Cụ ơi! Cho cháu gởi cụ một món tiền nhỏ, đề phòng rủi ro chạy lui trở lại còn mua con ngựa khác đi về. Lữ Khách đưa tay xuống chiếc ủng lấy lên một gói nhỏ, đưa ông cụ.
- Mầy đừng bi quan thế. Lão chẳng cầm đâu. Cứ thẳng tưng như LIÊM TRINH mà đi không lạc vào vùng Sơn Đường là được, cần thì lão đưa ngươi qua đoạn đường ấy. Đã nói, chúng nó không giết hại người địa phương quanh đây mà.
- Thôi thì cụ cất giữ dùm cho vãn sinh, vì lộ trình của vãn sinh sẽ quay trở lại đây, sau khi đến thăm dò thị trường huyện lỵ Tào Tháo. Vãn sinh cũng quay về thôi, vì ngày tết đã đến gần kề. Nếu không quay trở lại, cụ cứ cầm tiêu tết, ra giêng cháu quay lại chốn này. Bằng không thì vãn sinh cũng dấu nó đâu đó, dưới các tảng THIÊN CƠ dọc đường, để có lúc quay lại lấy.
- Thôi được lão cất dùm cho mi vậy. Bao hào khí của mi theo PHI LIÊM bay đâu mất.
- Ngang đây là anh hùng mạt lộ như VŨ SÁT ngộ TRIỆT rồi. Theo cụ, vì sao bọn chúng không hại dân chúng vùng này?
- Đúng thế, một cây kim hay sợi chỉ cũng không xâm phạm, trừ vụ lão tiều phu bô bô ra. Theo ngu ý của lão, chúng lợi dụng hay mua chuộc tình cảm dân chúng, không ngoài mục đích phi chính nghĩa như LIÊM TRINH ngộ PHI LIÊM mà thôi.
- Đúng thế thật, một mai chúng hô hào cướp chính quyền, dân chúng dễ dàng đứng về phía nó. Nếu như quan Tri  Huyện Tào Phi cai trị bất minh càng mau sụp đổ.
- Mầy luận rất là đúng, quan lại và dân chúng mấy khi đoàn kết, luôn luôn có những va chạm to hay nhỏ.
- Cụ có biết địa thế vùng Sơn Đường không? Trong đó kỳ hoa dị thảo chắc không thiếu gì.
- Mầy tò mò quá đấy. Thật xấu hổ, tuy rằng người địa phương, nhưng lão đây sinh ra nối nghiệp cha ông làm nghề đánh cá. Cứ suốt ngày sống trên hồ nước LƯU HÀ rộng mênh mông, chỉ nghe bọn săn bắn lấy thịt rừng đổi cá của lão kể thôi. Đi sâu vào, một bên là vực thẫm, một bên là núi cao, con đường chỉ vừa 1 người qua lại. Cứ y như là “sạn đạo” Hán Trung trong Tam Quốc Chí, lại có hang động Sơn Đường chứa cả ngàn binh mã cũng được. Này, hồi nãy mi có nói chuyện có đủ thập nhị chi, thế thì có đủ thập can không?

Chuyện nọ lại xọ chuyện kia. Lữ Khách vừa khều ngọn bấc đèn cho sáng thêm:
- 12 chi thì có đủ, thập can lại thiếu.
- Tiếc chưa, thôi thì ráng kiếm cho đủ thành người nổi tiếng, chả cần viết sách, kỷ lục Guinness đang chờ mi đó. Người sưu tầm đủ thiên can, địa chi, hà hà. Miễn sao có cái nổi tiếng hơn người là được rồi. Ngó vậy mà giỏi thật.
- Cụ cứ đùa. Vãn sinh đi đây là có thêm mục đích tránh đạn, ở nhà có lúc phải viện cớ, ở lại viện nghiên cứu để, khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên, ghi chép. Thú thật với cụ từ ngày lấy vợ đến giờ, chỉ ngủ tại nhà chỉ có 12 đêm thôi ạ.
Lão ngư ông cười ngặt nghẽo:
- Có thật thế không? Hay mầy đang nói chuyện vui với lão.
- Thật chứ.
- Chà, lão hỏi điều này không phải thì bỏ qua cho lão nhé. Con mi có giống mi không?
- Đứa nào mà chả giống. Trên mũi có 2 con mắt, dưới mũi có cái miệng, y hệt vãn sinh vậy. Vợ của vãn sinh thì tự hào, không có con gà trống, gà mái vẫn đẻ ra trứng được.
- Chuyện của mi nghe rất vui. Đúng là mi quan tâm đến hoa của cây cối, hoa người không rành gì cả. Đố mi đàn bà có mấy cái hoa.
- Trả lời nhanh mau là không có cái hoa nào cả. Nếu có cháu đã biết.
- Thôi thì kỳ này trở về hỏi vợ mi thì biết. Lão tin là nó có 2 cái.
- Không biết có sống mà trở về không đây. Lữ Khách thở một hơi dài.
- Mầy lại đem chuyện Sơn Đường ra nói nữa rồi. Sáng mai mi sẽ thấy đường đi vẫn nhộn nhịp, ngựa xe vẫn tấp nập từ huyện lỵ đi về mua hàng, người địa phương đi chợ, nông dân làm việc bên cánh đồng, đừng tưởng tượng bậy bạ thêm lo âu. Miễn sao mi đừng lạc bước vào con đường ấy là được. Nhớ là đi thẳng đừng rẽ về bên trái. Nếu ngại thì đi sau các xe ngựa.

Lão ngư ông lại chêm thêm ít dầu vào dĩa. Lữ Khách lên tiếng:
- Sao cụ không lấy cái chén đựng dầu có tiện hơn không?
- Lại ngốc, cái chén tất cái bấc đèn tụt xuống làm sao mà thắp, nếu đổ tí dầu dưới đáy, vành chén che hết ánh sáng rồi còn đâu mà sáng. Đúng là nước Tham Hà còn trong người của mi.
Chợt con ngựa gõ 2 chân trước nhè nhẹ. Lữ Khách lên tiếng:
- Có người lạ đang đến gần nhà cụ.
- Sao mi biết.
- Con ngựa đang báo động đấy.
- Lại bọn ăn trộm cá. Lập tức lão ngư ông vội cầm 2 cái đuốc gần đấy, châm vào dĩa đèn dầu lạc, lại nói, xem lão làm phù phép (Quan Phù Thiên Hình) đuổi ma.
Ông lão và chàng trai rời chỗ. Bên ngoài trời tối, gió lạnh. Trên mặt hồ thấp thoáng ánh đèn của kẻ câu đêm. Ông lão làm những động tác kỳ lạ gần chiếc giếng với 2 cái đuốc trên tay, lại tiến gần gốc cây làm như cũ, rồi đến gần bến nước, tiếp tục trò cũ. Quay trở lại nơi Lữ Khách, giao cho chàng một cái đuốc và bảo, giúp lão đi một vòng, còn lão cũng đi một vòng loanh quanh. Cuối cùng lão ngư ông tuyên bố: Ma quỷ chạy xa rồi. Lữ Khách đến bên con ngựa, vuốt ve, vỗ về mấy cái, thầm thì: Ham trò chuyện quá, quên cả tháo yên cương cho mầy thoải mái. Lữ Khách vác  bộ yên theo ông cụ  vào nhà.

- Để cháu đi hâm tí trà nóng uống cho ấm bụng. Cụ làm cái gì vãn sinh chẳng hiểu gì cả.
- Thôi đi, uống vậy cũng được, uống nhiều thức khuya lại mắc tiểu, trời lại đang lạnh. Hề hề... đó là những động tác từ xa nhìn lại như ma quỷ, lão đứng sau giếng quơ quơ 2 ngọn đuốc, rồi để sau giếng từ xa tưởng đuốc tắt, lại bừng sáng khi lão đưa lên, 2 đuốc có khi chập lại thành một. Rồi lại dấu sau giếng. Tiến đến bên gốc cây lão cũng làm na ná như thế... Nhiều người đồn nhà lão có ma đuốc, bọn THẤT SÁT bên kia hết trộm cá hà hà... Hôm nay thì có thêm mi chạy vòng vòng không giống ai càng hay. Như thế không phải phù phép là gì. Hiệu quả lắm nghe. Nạn trộm cá giảm bớt rất nhiều.
- Cứ như UFO, không khéo bọn chúng bắt chước ông cụ đấy.
- Hà hà... sáng kiến của người yếu thế, bất đắc dĩ thôi. Lão còn nghĩ đặt cái lờ không có cá, miệng lờ quên đóng. Nó mò không có cá, cũng không nỡ lấy cái lờ làm gì. Mi nghĩ coi, vừa mất cá lại phải mất công làm ngư cụ, dễ gì kiếm được cây tre ưng ý làm các ngư cụ theo ý mình muốn. Lão từng bị nhịn đói vì bọn chúng. Căm lắm, nhưng nghĩ nó đói đi bắt trộm cá, cũng thương. Nhưng gần đây bọn nó ăn trộm để ăn nhậu, lấy tiền đi ả đào, tẩm quất... rất đáng ghét, đâu phải vì cái đói đâu.
- Vãn sinh phóng cho một cái lao chĩa ba là xong. Lữ Khách chỉ cái lao chĩa ba dùng để đâm cá. Cái này cho mỗi tên mỗi cái, rất tốt.
- Mi cứ nói chuyện ác. Máu Tham Hà mọc lên rồi.
Lữ Khách vừa lật từng tờ cuốn Sử Ký Tư Mã Thiên vừa góp chuyện. Bỗng nhiên Lữ Khách nói lớn:
- Con ngựa vãn sinh từng đá bị thương 2 thằng ăn trộm ngựa.
- Nói vừa đủ nghe thôi. Lão không bị lãng tai đâu. Con ngựa mi giỏi thật biết báo động.
- Con ngựa hay lắm kìa. Lữ Khách mỉm cười bí mật. Giọng trở lại bình thường, có người lạ đến gần nó hí lên liền, nó đang khều chân trên đất. Có nghĩa là vẫn còn người lạ quanh quẩn ở đây.
- Có lẽ bọn trộm cá chưa mò trúng cái lờ trống rỗng THIÊN KHÔNG. Mặc kệ chúng nó. Lão quen với cảnh sống chung với giặc này rồi (Đồng Kiếp).
Lần này Lữ Khách châm thêm dầu vào dĩa đèn.
- Dĩa đèn nầy hết ông cháu mình đi ngủ.
Lữ Khách lấy cái túi từ yên ngựa, bỗng chốc chiếc túi trở thành chiếc võng, 2 đầu võng là nơi chứa áo quần. Và Lữ Khách đã treo xong chiếc võng. Ông cụ ngạc nhiên khen ngợi. (tức Kình đi với Hồng Đào)
Lữ Khách vội khoe (khoe cũng là Kình Dương):
- Khi gắn vào yên là cái đệm, khi cần là áo khoác, và bây giờ là cái võng, có cả gối áo quần, có cả màn thay mền chống lạnh và muỗi. Cụ ơi! Con cái cụ không có đứa nào sao?.

 Lữ Khách quay lại ngồi bên chiếc bàn cũ kỹ, mân mê cuốn sách.
- Chà, biết trả lời sao. Thật ra thì cũng có, kể như là không có, có cũng bằng không, có cũng như không? Số là hồi còn trai trẻ, bố mẹ lão còn sống, nhà cửa nề nếp, có cả 2 chiếc thuyền đánh cá, thuê cả dân chài. Cho lão ăn học, mong sao con mình thoát nghề đánh bắt trên sông nước. Chừ nghĩ lại thấy tiếc. Lão chẳng học hành là bao, chính xác là chơi nhiều hơn học, học chẳng thấy vô, càng đúng hơn là quậy phá khiến ông thầy đồ cũng ngán ngẫm.
- Tuổi trẻ anh hùng quá ta.
- Anh hùng cái con khỉ. Chưa tới đôi mươi, ta  phủ con nhỏ làng bên có bầu sinh được đứa con.
- Mà sao phủ mà có con được?
- Bộ mi chưa nghe, con gà trống phủ con gà mái bao giờ sao?
- Thế thì, con gà mái của vãn sinh nói; Không có gà trống, gà mái cũng đẻ được.
- Thằng ngốc, tội dễ sợ. Đẻ trứng, nhưng không có trống, không thể nở thành gà con được. Thời kỳ của ta chỉ dùng từ “phủ” để chỉ “chuyện ấy”.
- Như thế con gà mái của vãn sinh có vấn đề phải không cụ?
- Đó là việc của mi, lão kể chuyện đời lão cho mà nghe. Ta là THIÊN PHỦ có bộ HÀ SÁT, con vợ PHÁ QUÂN đầu tiên, cứ cho là vợ đi, lại lăng loàn bạ ai cũng quấn quít, vân vê tà áo, run run vén cái váy dài, khoe khoe đôi chân trắng trẻo. Mi, thông cảm dùm lão, hồi đó lão là thanh niên, đẹp trai thì chưa chắc hơn ai, gia đình khá giả trong vùng, có chút tiếng tăm. Bảo sao không bén lửa khi rơm gần kề. Đáng tiếc là nó nổi tiếng... lăng nhăng, chứ không phải tiếng thơm. Bố mẹ ta thừa nhận (là Phủ Tướng đi với Tuế Hổ Phù) đứa cháu nội, nhưng không thừa nhận nó là dâu. Nó cũng chẳng quan tâm đến thằng con trai, lại bỏ nhà đi theo đứa khác. Còn ta, cũng chẳng quan tâm chuyện vợ và con, trăng hoa không thua kém. Quả đúng như lão thầy TỬ VI nói. Tao đây không có cục Xương Khúc lấy đâu thịt mà ăn...
- Hà hà. Đó là bộ XƯƠNG KHÚC, biểu tượng của 2 văn thần, văn học và nghệ thuật. Được so sánh vô cùng thực dụng là cục xương. Hết ý.
- Lão chỉ nghe bạn, nghe bè chứ chẳng buồn nghe lời cha mẹ (tức XƯƠNG KHÚC hội họp tại Nô). Thấy nguy, 2 ông bà kiếm cho ta con PHÁ QUÂN khác. Lúc đó, lão là trai tơ nhưng... mất giá vì huyệt đồng trinh không còn. Có đồ để chơi lão cũng thích. Nhưng khổ ơi! là khổ, con mụ này chẳng sinh con cái gì cả. Đứa con riêng của lão càng lớn càng quậy phá, so với nó, ta còn thua kém xa, chưa đáng để xách dép, càng lớn nhịp sóng gió càng dữ dội. Ông bà nội cũng phát chán, vợ ta sợ mang tai tiếng mẹ ghẻ con chồng, nó càng thêm quậy. Lão hồi đó còn thanh niên cũng chẳng quan tâm là mấy. Khoảng mươi tuổi, nó bỏ nhà ra đi biền biệt, từ đó không quay về.
Lữ Khách vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ thở một hơi rõ dài rồi tiếp:

- Thời gian sau, hết cha rồi mẹ qua đời, qua tay ta, cửa nhà càng ngày càng sa sút. Mi thấy đó. Chỉ còn bộ sườn nhà là tốt thôi, cả mấy chục năm trời chưa bao giờ quét vôi, chẳng sửa sang gì cả, trông nó ảm đạm làm sao. Mười năm trước vợ lão qua đời. Bây giờ, ngôi nhà trên dùng làm nơi thờ tự. Lão ở căn bếp này tuy chật chội nhưng không có cảm giác trống vắng. Đêm nằm cứ mơ tưởng hão huyền, thằng con trai có cũng như không, đang làm Tổng Thống, Thủ Tướng đâu đó bên tây, bên u cho đỡ buồn...
Lữ Khách bật tiếng cười dòn tan giữa đêm khuya thanh vắng không trăng sao của những ngày đông lạnh lẽo. Cụ già lại tiếp lời.
- Bộ mi tưởng tao hình dung hoang tưởng là nó sống đau khổ, nghèo đói, tội tù thì chua xót lắm. Thôi thì cứ cho là Obama nhưng con lão trắng hơn, chắc không phải rồi. Tai tiếng như Thủ Tướng Ý có lẽ là con mình đây, nhưng quá già phải bị loại trừ...
- Đúng thật. Rất có lý.
- Lý quá chứ lỵ. Nó cũng bằng tuổi ngang mi đó. Được cái gì, khi mơ mộng xấu xa. Cứ nghĩ bậy bạ, một ngày nào đó nó trở về tôn lão lên làm Thái Thượng Hoàng không sướng sao. Nói tào lao đến tai nhà Vua bị cắt lưỡi như chơi. Ai cấm mình tưởng tượng được. Đâu có hành động như sao TỬ VI, cũng không phá phách như sao PHÁ QUÂN, cũng không cự cãi như sao CỰ MÔN. Lấy đâu bắt tội. Ta làm loạn trong đầu. Ta là Phụ Hoàng của vua TỬ VI. Nhưng mi đừng đem chuyện đó đi học lại, nhà vua đem Phụ Hoàng ra cắt lưỡi vì tội loạn ngôn nghịch nhĩ. Hà hà...

- Như thế cụ có TUẦN TRIỆT hội họp ở Thân Mệnh không?
- Đúng thế, lão thầy TỬ VI ngày xưa cũng nói y như mầy. Vì thế ta mới ra nông nỗi này. Còn nói THIÊN KHÔNG chồm hổm ngồi cung Tử Tức. Còn nói con cái lão hát khúc biệt ly gì đó nữa. Lão còn nhớ, hồi nhỏ nó hay hát các bài ca tự chế, nghe dễ điên đầu.
- Cụ thử nhớ lại, nó hát làm sao.
- Ối trời, ai đi nhớ những cái đó trong đầu cho phát bệnh. Bởi thế, lão nói người có XƯƠNG KHÚC biết tiếp thu tốt. Lão thì không, hai thằng KHÔNG KIẾP con cái lão hưởng. Ôi! Cũng là số phận. Nếu ôm luôn KHÔNG KIẾP dám đi ăn mày. Ông thầy Tử Vi có nói với ta, ai có Sát Phá Tham gặp LƯU HÀ gia thêm Xương Khúc rất là tốt, có Kình Tấu càng hay..
- Đúng rồi, lấy đâu gặp KHÔNG KIẾP. Đáo hạn chưa chắc đã ngán. Thôi ông cháu ta đi ngủ, chuyện của cụ nghe cũng buồn. Vãn sinh xin phép tắt đèn.

Từ xa trên chiếc võng, Lữ Khách phất tay một cái ngọn đèn dầu tắt ngấm. Ông cụ chép miệng: Thằng nhỏ khéo tay. Như còn tiếc nuối mấy khi được trò chuyện, cụ lại lên tiếng trong bóng tối:
- Thà rằng yểu Phúc. Ý quên yểu Mệnh, chứ sống thọ cô độc này buồn quá.
- Đúng rồi. Vãn sinh chưa hề nghe yểu Phúc bao giờ. Có chăng là vô phúc như vãn sinh, lấy con vợ “tự túc” sinh đẻ.
- Mi với lão đều là kẻ vô phúc, mỗi người mỗi cách khác nhau. Người thì vợ chồng là tai họa, có người lại là cha mẹ, anh em, bạn bè, con cái là tai họa. Có kẻ lại là sức khỏe, có người thì tiền của, công danh, có người lại... nghe đến đó Lữ Khách của chúng ta đã chìm vào giấc ngủ, mơ màn với câu.
Tấu Thư tụ tập. Phi Liêm rã.
Vui mừng bất trắc Hỉ Thần mong...
Đêm đông thương kẻ già cô đọc.
Một chút tàn hương cũng ấm lòng.
Lời bàn của người viết truyện: Cuôc đời là thế. Bèo hợp để rồi tan, hoa nở để rồi tàn, người gần để rồi ly biệt. Sớm hay muộn gì cũng thế thôi.  Gặp nhau có khi  là vui, buồn, sầu khổ... Câu chuyện đêm đông, có thể đem lại may mắn cho người Lữ Khách. Cái may mắn cũng chỉ là lời nói. Nhưng, nó có thể đưa ta thoát qua nghịch cảnh. Có khi nhạt nhòa trong ký ức, tìm kiếm mãi không ra. Một lời nói, một món tiền nhỏ... có thể là niềm may mắn lớn. Hạnh phúc lớn cho một người. Câu chuyện  của Lữ Khách là câu chuyện bịa đặt để làm vui lòng một người già cô độc. Y là ai về sau sẽ biết.

  • Private comment
  • Private comment
  • Vua Lộc Vừng
    Cháu chào Bác!
    Một năm mới lại về , mỗi người chồng lên mình 1 tuổi mới với nhiều niềm vui và nỗi buồn. Mấy ngày giáp tết này sao cháu nhớ nhà ở quê , nhớ mẹ già và nhớ ba đã mất. Cháu chỉ mong mình nhỏ bé lại như ngày xưa để được quây quần trong gia đình thật đông vui , ấm cúng của mình. Năm nay vợ cháu nghỉ tết  sớm nên tụi cháu định nấu nồi bánh tét , bánh chưng cúng ông bà ngày tết. Nhà cháu có 4 cây mai thì hai cây to và đẹp lại nở sớm hết trơn chỉ còn hai cây bon sai là nở kịp tết. Mùng 1 tết cháu sẽ về quê , mùng 2 lên SG lại và mùng 6 đi làm lại. Tết này cháu chỉ có vậy , không vui mừng nhưng cũng  không thờ ơ. Cháu chỉ mong năm mới cháu được mạnh khỏe , bình an chứ không mong gì thêm.
    Vài lời tâm sự cùng Bác , cháu kính chúc Bác và gia đình đón mừng năm mới với niềm vui , hạnh phúc ngập tràn. Cháu kính chúc Bác luôn mạnh khỏe , bình an và vạn sự như ý vào năm mới.
    Cháu PHÚC.
    • Bửu Đình
      Đúng rồi, ai cũng mong có cơ hội trẻ lại, để làm lại từ đầu để tránh những sai lầm đáng tiếc. Được sống vô tư, không có mối bận tâm nào trong đầu. Nhưng nào có được đâu. Cám ơn những lời chúc mừng sớm của cháu. Cầu mong bình an đến với mẹ cháu, gia đình cháu. Và tất cả mọi người.
  • Private comment
  • Private comment

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Lạc Vào Thế Giới Tử Vi (5)

Truyện Tử Vi của Bửu Đình.
Đọc từ bài 1, nhấn đây.
Hồi 5. Trò chơi Cá Ngựa.
Chợ Đời Đen Bạc chỉ lèo tèo vài túp lều nghèo nàn. Gọi là chợ chỉ tủi thân cho chợ. Đối diện bên kia đường là Hồng Lâu Mộng vang lên tiếng đàn ca. Vài ba người đi lại nhưng nổi bật hơn hết là bọn Phản Ứng Nhanh với ba con ngựa đang quần thảo, làm cho quãng đường này trở nên náo nhiệt, với tiếng vó ngựa, bụi mù tung lên trông rất sôi động. Ba tên Phản Ứng Nhanh cầm đầu là thằng PHÁ MÃ HỎA, tiếp là SÁT MÃ HỎA và THAM MÃ HỎA đang biểu diễn trò, làm vòng tròn nhỏ. Đứa nào cũng hừng hực sao HỎA TINH hội họp  tại MỆNH.