Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

Thật Và Giả.


Thật và giả ở 2 thái cực đối đầu nhau.  Thật hay ảo, thật và dỏm, thật và hư là đề tài báo chí thường nhắc đến.
Một hôm đi tìm đề tài để chứng minh thật và giả. Bất ngờ gặp nhóm lính khố vàng đang ngồi nghỉ trước Ngọ Môn. Đầu tiên người viết chụp hình với lính. TƯỚNG QUÂN dỏm vội nói, bác chụp với tướng cho oai. Sau khi chụp hình xong toán quân khố vàng di chuyển vào phía trong Ngọ Môn... Lần này người viết sử dụng máy hình để chụp đoàn quân. Một phát hiện động trời. Hoá ra toán quân dỏm này đa phần... nữ giả nam. Vậy là có đến 2 cái giả dối. Có lẽ, sau khi vào Ngọ Môn xong, toán quân dỏm biến thành ảo. Sau khi hoàn thành vai trò, ra về với y phục thường nhật.

Đó là hình chụp ngày 13 tháng 6 năm 2013 ... tại Ngọ Môn Huế, lúc bấy giờ  có tu sửa nhỏ ở lầu Ngũ phụng..
Để khỏi làm phiền lòng vị tướng quân triều Nguyễn ảo, người viết dùng mặt nạ che lại.
Với mọi người, đây chỉ là 1 tấm hình thường thôi. Nhưng với người viết là cả 1 đề tài.

Do anh đứng cạnh tôi, nên tôi thật còn anh là tướng ảo. Chẳng lẽ bịa rằng. Tôi vượt thời gian, tìm về quá khứ phút giây chạnh lòng...
Đó là cái mọi người đều nhìn thấy. Cái mọi người không để ý là tướng giả này chưa biết binh thư là gì. Còn tôi cái đó đã từng. Chưa chắc là tướng ảo này rành về quan chế triều Nguyễn nữa kìa.

Dẫu sao cái giả này vô hại, thậm chí nhiều người thích. Bản thân tôi cũng cổ vũ. Giá như thường lệ có 2 người đứng gác ở cửa Ngăn. 2 người ở nhà súng. 5,7 người trên, dưới  ở Ngọ Môn. Khoảng 4 người trước, sau điện Thái Hoà. E rằng rất hay.

Có những cái giả vô hại như trong trường hợp này. Đến phim ảnh, kịch, tiểu thuyết đều là giả, thế nhưng người ta càng thích đọc, thích xem. Còn hoan nghênh, tán tụng, khen thưởng. Không thiếu gì cái giả rất cần thiết, kể  không thể nào hết trong quân sự, thể thao. Miễn sao cải giả, cái hư không bị chê bai là cần thiết, là hái ra tiền là thành công.

Những cái giả dối cần thiết như, răng giả, chân tay giả, mắt giả, lông mi giả... nhưng chẳng ai bắt, ai lên án. Lại có vàng mã giả đốt đầy trời đất như đốt sự u mê, với quan niệm dương sao âm vậy. Mình dùng đồ thật còn lừa đảo bắt ông bà dùng đồ giả. Cứ y như khi còn sống  thương giả,  yêu giả...  Nhưng trong lòng mong sao không chết quách cho rồi, để tui hưởng gia tài, tui tự tung tự tác... Và ta lại có thêm hầu hạ giả. Đến khi chết lại có nước mắt giả dối, giả đau thương. Lại có cả trường hợp tranh giành chức đại diện lễ tang đến cả tập thể khóc than thương tiếc, cứ y như thật. Không khóc cũng có chuyện...

Cho nên lo bận tranh giành chia nhau tài sản, chức vụ thậm chí phải thuê người khóc lóc. Trong lòng đầy rẫy nhưng âm mưu toan tính riêng tư có lợi nhất. Đâu có nhớ gì đến cù lao chín chữ hay mười chữ. Sống thương giả, chết cho xài đồ giả. Chỉ có đồ ăn là thật thôi, vì mình còn phải ăn.

Khoan nói thêm những cái giả dễ sợ. Nhưng không ít người tập tành Tử Vi không biết sao gì là thật và sao gì là giả. Giản dị vô cùng đó là bộ THÁI TUẾ và THIÊN HƯ TUẾ PHÁ,
Hai sao đứng 2 nơi xung chiếu lẫn nhau, đại diện cho thật và giả.

Giả lại còn hàm ý dối tra, láo, hư... bao giờ cũng thế, luôn luôn có sao hỗ trợ. Nếu như người sống có phe có phái, các sao cũng vậy... hay nói chính xác hơn các sao tạo ra mẫu con người như thế. Đó là sao THIÊN KHÔNG, tên đầy đủ là THIÊN KHÔNG KHÔNG VONG. Một sao được mô tả như là 1 tấc lên tới trời. Một sao không có gì nhưng sẵn sàng nói có tất cả. Một sao không biết gì nhưng sẵn sàng nói biết tất cả... Cứ như 1 tên nói dối ái mộ tên nói ba xạo là chuyện thường tình.

Chưa dừng ở đó, dừng sao được. Láo, dối, giả sẵn sàng  liên minh ma quỷ THIÊN LA, ĐỊA VÕNG vu thêm... ĐƯỜNG PHÙ rắc thêm đường ngọt ngào. BỆNH PHÙ phồng mang thổi hại người lợi mình tại sao không làm.

Từ đó sinh ra nhiều biến động trong cuộc đời. Do gặp thương yêu giả, tình cảm ảo nên đành chia tay hoàng hôn. Do gặp tài sản ảo nên đành đưa nhau ra toà. Nó nói, đưa tiền trước nhận nhà sau, công trình đang xây dựng ảo... bao nhiêu năm rồi chẳng thấy. Ai nhè, 3 toà quan lớn cũng ĐỒNG KIẾP nạn nhân của trò lừa, cùng nhau khóc lóc  Chẳng ra thể thống chi cả, trời ạ. Đến cả ông trời cũng vậy, từng là nạn nhân của vu oan giá hoạ. Nó thành công cho rằng thiên tài, thất bại đổ tại thiên tai. Ta biết kiện ai. Cho nên có nhiều trường hợp đành tự giải quyết lấy.
Tự giải quyết là sao? Là là là... dùng THIÊN MÃ giải quyết. Hình như trong sách TỬ VI nói rằng; THIÊN MÃ là tay chân. Không biết có cái bụng không nhỉ. Chẳng lẽ chỉ có cái mặt THIÊN TƯỚNG và tay chân thành ra con người kỳ lạ không có thân mình.

Sự giả dối có khi phát huy tác dụng rất đắc lực... mảnh đất màu mở  sinh ra linh vật, số hên, di căn hoán số, hô phong hoán vũ, bùa ngãi... Và cuối cùng là các thánh nhân xuất hiện. Các thánh liên minh hợp tác.
Các liên minh bói toán liên kết lợi ích nhóm cùng cúng bái là bọn buôn thần bán thánh, hoặc chuyển ngang địa lý với đất phát nóng. Một bước ra làm quan, bước thứ 2 vô tù, hoặc chuyển về mua linh vật. Nếu như rủi ro 1 năm thất bại chỉ cần có linh vật là đếm mỏi tay. Nhưng không nói rõ ràng, đếm tiền trả nợ hay là cất vào tủ, có thế mới gọi là hư ảo. Phải xoay hướng, tìm hướng học mệt nghỉ. Con đực tìm hướng có phụ nữ nhìn từ cổ trở xuống. Con cái nhìn vô túi quần đàn ông. Đem đặt đem đặt lên hè phố lại không coi ngày cát nhật, hoàng đạo... bị ông nhà nước lấy lý lẽ THÁI TUẾ, lấy luật hè phố đem về nghiên cứu.

Lại bói toán lần nữa. Hoá ra là kiếp nạn chứ không phải cướp được, do nhìn không kỹ. Đáng lý phối hợp 2 cung Mệnh và Tật rồi luận đoán. Đằng này em không chịu nghe lời thầy dạy. Cứ đoán càng, đoán bậy, đoán ngược. Nhắm mắt cũng biết Mệnh có KHÔNG KIẾP ắt có CÁO PHỤ tại cung Tật Ách. Lại nghe các thầy phán được PHONG CÁO là phong thưởng. Có khi chuyển hệ qua phong ngứa thì sao. Biết bao oan gia ở trong hộp thiếu gì khen thưởng, tưởng lục, huy chương...  Trước đây là đại gia, bây giờ là đại nạn do hư mà nên nỗi.

Trở lại với đề tài thật giả. Bao nhiêu cái giả dối trên đời. Từ địa vị giả, như vua giả trên hí trường đến cả thủ tưởng, tổng thống trên chính trường. Nhằm nhò gì sĩ quan giả, tu sĩ giả... Lại có người cả gan nói. Chiếc áo không làm nên thầy tu. Do đạo đức giả thế là xong đời ngôi sao LIÊM TRINH trong sáng. Lại nói đến tình yêu giả dối, xong đời ngôi sao tình cảm THIÊN TƯỚNG. Đau đớn nhất là vuốt ve cũng giả dối. Trời, trời, trời... Nghĩa là sao? Đáng lý vuốt ve chỗ ni, cụ THIÊN PHỦ vuốt ve chỗ nớ. Chỗ nớ có ví tiền. Vậy chỗ tê hả. Chỗ nớ nhạy cảm ai mà chịu được. Vậy vuốt  chỗ mô? Chỗ mô cũng hỏng hết. Vì hư và hỏng cũng giống nhau.
Vì cụ THIÊN PHỦ HƯ tất Ách cung có ĐÀO HỒNG ngộ CỰ CƠ không thể quên thằng bé THIÊN ĐỒNG nữa. Xem chừng hình như là tốt. Tốt giống thì có.

Vuốt ve giả dối đưa đến lòng dạ thay đổi. Phải dùng đến giải phẫu ư? Không cần, ngày xưa xa lắc người ta đã biết giải phẫu lòng dạ rồi. Nếu không, can cớ chi nói thay lòng đổi dạ. Lòng dạ tốt thay đổi làm quái gì.

Hầu như các chính tinh gặp THIÊN HƯ TUẾ PHÁ đều hư bột hư đường. Nhưng với SÁT PHÁ THAM lại không nói là giả lại nói là hư ảo. Vì đó là nhóm sao tìm kiếm khám phá. Ai đời THAM LANG đi tìm ảo mộng, Thế là có giấc mộng lớn, giấc mộng con, giấc mơ giữa ban ngày... THẤT SÁT đoạt cái ảo mang về. PHÁ QUÂN cầm lên đành vất bỏ. PHÁ QUÂN còn ca cải lương, trước khi bỏ phải cầm, phải nắm.

Nhưng liệu giả, láo, ảo có ai thành công. Vẫn có đấy ạ. Đã âm mưu chẳng ai nói thật cả, toàn là nói láo. Đó là sao THÁI ÂM. Còn THÁI DƯƠNG thì sao? Còn ngon hơn THÁI ÂM nữa kìa. Ba cái quảng cáo nói láo công khai, tin nhắn lừa đảo có ai làm gì đâu. Thậm chí những thứ hàng cấm cũng quảng cáo khơi khơi chẳng có ai làm chi cả. Cho nên thật có đất sống, giả cũng có đất sống. Còn sống ngon hơn thật.

Từ giả dối biến thành gian. Ta lại có cờ gian bạc lận, gian thương, gian dâm... lại có cả háng gian. Chưa đủ nhưng độn thêm đủ 100, nếu không gọi háng gian chẳng lẽ gọi Hán gian, xúc phạm nước đại Hán mất công xin lỗi.

Chỉ 1 ngôi sao THIÊN HƯ TUẾ PHÁ mà thôi. Có khi gọi là hư, hỏng, láo, giả, gian, ảo biến hoá vô cùng ly kỳ. Kết với với các chính tinh và bàng tinh khác cho ta đáp số khác nhau. Đáp số nào cũng đầy cay đắng.

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

Nghiệp và Ách.

Nghiệp và Ách.

Tất cả các chính tinh, bàng tinh trong đó có cả sát tinh, thị phi tinh, KỴ HÌNH tinh nằm tại cung Mệnh đều là cái nghiệp. Và tất cả các sao tại Tật Ách cung đó là cái Ách. Do cái nghiệp tại Mệnh sinh ra cái Ách..

Nghiệp là gì? Khi nói nghiệp người ta thường nghĩ xấu về từ này. Nào là nghiệp chướng, nghiệp ác, khẩu nghiệp, nghiệp báo, tội nghiệp.
Tội nghiệp là từ dùng bừa bãi nhất. Ví dụ. Đứa bé bị té. Ôi ! Tội nghiệp chưa kìa.. Thật ra chẳng có gì quan trọng.
Tội nghiệp là cái nghiệp làm xấu xa gây nên tội lỗi, làm những việc sai trái, vô đạo nhưng chúng ta dùng từ tội nghiệp để mô tả người lâm vào hoàn cảnh xấu.

Nghiệp chẳng qua là việc làm không phân biệt tốt xấu. Từ nghiệp việc làm sinh ra nghề là từ Việt. Từ Hán là nghệ. Từ nghề nghiệp Việt Hán là từ vô cùng thông dụng. Thật sự là từ nghệ nghiệp nói trại thành ra nghề nghiệp.

Từ cái nghiệp thích như thế sinh ra cái nghề. Thích trồng cây sinh ra nông nghiệp, thích viết văn, ta có văn nghiệp. Thích võ, ta có võ nghiệp. Võ là 1 cái nghề, thoạt kỳ thuỷ là bảo vệ thân thể. Sau đấy truyền đạt lại cho người trở thành 1 cái nghề.
Cứ thế, có người chọn binh nghiệp, thương nghiệp... Có người thích lãnh đạo chỉ huy là thích đế nghiệp. Có người làm được nhiều việc hơn người gọi chung là làm nên sự nghiệp...
Tiểu sử của một người, bao giờ người ta thường nhắc đến cuộc đời và sự nghiệp của họ.
Đa phần là mọi người chẳng có sự nghiệp gì vẻ vang. Có thể nói vô tích sự. Thế cũng còn may thà là vô danh tiểu tốt. Còn hơn tạo ra ác nghiệp để rồi hậu quả rất đúng với từ tội nghiệp là bị bắt, bị giam, bị giết. Trông rất tội... nghiệp làm sao. Có người chưa trả hết nghiệp chướng mai danh ẩn tich nơi phương trời xa. Như thế là cái nghiệp trốn tránh trở thành cái nạn. Gọi là kiếp nạn. Có kẻ chết vẫn chưa hết nghiệp bị nguyền rủa đến ngàn đời sau. Di hoạ đến cả con cháu. Thậm chí đám hậu duệ  phai thay tên đổi họ khỏi mang tiếng xấu.

Ngoài ác nghiệp còn có khẩu nghiệp dùng miệng lưỡi hại người mà lợi mình. Vu oan giá hoạ lên đầu người khác. Hoặc phỉnh phờ, mê hoặc  người để mình thủ lợi. Khẩu nghiệp còn là kẻ phỉ báng tổ tiên, nhận giặc làm cha. Nói gì đến cha mẹ, thầy cô.
Do ác nghiệp. Trong dân thì có cường hào, ác bá, buôn gian bán lận... Trong đám quan lại thì có quan tham tàn, tham nhũng, thâm ô...  quan lại hà khắc.

Theo quan niệm Phật giáo những hành động của 1 người trong kiếp này, tức cái nghiệp mình gieo ra là số phận cho kiếp sau. Đằng sau giải thích này, không ngoài mục đích khuyên người ta hướng thiện. Ai biết ngày sau nó thế nào. Que sera, sera...

Vậy có nghiệp tốt, vô hại cũng có nghiệp xấu thường gọi là nghiệp chướng do vật dục che mờ trí óc. Gây nên ác nghiệp dễ gặp quả báo trở thành tội nghiệp.
Hầu hết các chính tinh và bàng tinh đều có nghiệp riêng. Phối hợp với nhau tạo thành cộng nghiệp. Cộng nghiệp cũng chưa thể kết luận là tốt hay xấu.
Cũng ví như giữa người với người. Ta có A với B có thể vô hại hoặc tạo nghiệp tốt. Nhưng A với C có thể tạo nên ác nghiệp.

Tuy nhiên dễ lầm lẫn giữa nghiệp và nạn.
Một người bị tai nạn chết thảm, được Phật giáo giải thích do kiếp trước làm việc ác. Kiếp trước vay, kiếp này trả. Chẳng qua là lý luận cho có vẻ xuôi tai, nhằm giải thích những con người tốt mà gặp tai nạn thảm thương. Đã là cái nạn không vay cũng trả. Ngay cả ngu dốt, đói nghèo, bệnh tật... cũng là nạn. Chứ đâu phải là thuỷ hoả đạo tặc mới là nạn.

Nếu như Phật giáo phải chờ đến kiếp sau để nhận thành quả hay hậu quả. Thực tế cho thấy quả báo có khi nhãn tiền. Khi nói quả báo nhãn tiền, người ta lại nghĩ quả báo xấu... Đó là chuyện hết sức lạ lùng  Tại sao không nghĩ quả báo tốt. Báo ân, báo hiếu, báo đền, báo đáp ân nghĩa... Có lẽ gây nhiều việc ác, nợ máu mới nghĩ đên sợ báo thù.

Có nhiều người gieo nhiều ác nghiệp nhưng đến khi chết cũng rất bình thường hoặc vẻ vang là đằng khác. Đó chẳng qua chưa đến thời điểm bị trả oán mà thôi, nhưng lại chết mất. Từ đó, cho thấy 1 số người khi chết bị lòi ra không biết bao nhiêu là cái tội. Nhờ khi sống đồng bọn bao che. Ai tố cáo, phản đối bị bịt mồm bịt miệng. Với các học viên TỬ VI ỨNG DỤNG các cụm từ phản đối là sao gì, bịt mồm bịt miệng là sao gì chắc không còn lạ. Ý người viết muốn bày tỏ là phản đối, bịt mồm bịt miệng cũng là 1 cái nghiệp.

Quan trọng của vấn đề là anh phản đối đúng hay sai. Còn việc thành bai đó là số phận. Có nhiều học viên ngây thơ nghĩ rằng; đúng là phải thành. Quá sướng, cuộc đời đâu có êm đềm như thế. Trong khi số phận cho đáp số là không.

TỬ VI cho thấy Mệnh là cái nghiệp và Ách chính là  nghiệp chướng từ Mệnh mà ra.
Ta bắt đầu ví dụ từ ngôi sao TỬ VI. Một ngôi sao chủ sự gánh vác. Từ gánh vác chuyển qua trách nhiệm,  làm nên sự nghiệp lớn nhỏ. Để thành công, nó phải kín đáo, bí mật... để thành công buộc phải làm, tức hoạt động hay hành động tuỳ trường hợp mà dùng từ. Chng lẽ ngồi đó mơ màng, suy nghĩ tự nhiên thành công. Làm chưa chắc đã thành. Cần biết không phải ngôi sao TỬ VI nào cũng tốt. Hành vi, vi phạm chính là ngôi sao TỬ VI. Hành động kiểu gì không biết, người chết, kẻ bị thương... số còn lại la làng. Rõ ràng hành động chưa đúng, hoặc thiếu trách nhiệm, yếu kém mới ra nông nổi như thế.

Và Ách cung của TỬ VI là ngôi sao THIÊN ĐỒNG. Khi làm việc anh phải thông đồng. Cũng cần mở ngoặc  từ này. Thông đồng là 2 cái bụng thông cảm lẫn nhau thế thôi. Vô hại, ta có thông gia, thông giao... đến thông thương. Xấu là, thông gian, thông dâm...  Ngày xưa thông gian với nước ngoài là tội nặng nhất.
Tất cả đều có thể xảy ra, vì thế cần luận đoán. Khi làm việc đa phần không thể làm 1 mình ắt có nhiều người. Tránh sao khỏi có kẻ không cùng chung thuỷ chưa nói đến phản bội. Những cái đó ta gọi là cái ách.

Nếu TỬ VI tạo nên ác nghiệp, nghiệp chướng dễ nhận hậu quả phản bội, hoặc bị kết tội, thông gian. Đó là quả báo có thể thấy được hoặc chưa thấy mà đã chết rồi, do nạn. Còn nếu bị phản bội đó là cái ách. Cũng có thể là quả báo do mình gây nên. Tại vì TỬ VI sinh nghiệp chướng. Bằng không  THIÊN ĐỒNG là ngôi sao thông cảm.

Người viết, muốn bày tỏ rằng. Mọi việc trên đời đa phần đều do con người gây ra cả. Việc thiên tai là cái nạn nghe cũng ghê gớm. Có những vụ hằng trăm ngàn người chết, thỉnh thoảng mới xảy ra. Trong đó, có cả con người góp tay, tiếp tay. Nhưng còn thua xa lắc những tai hoạ do chính con người gây ra là chiến tranh, hằng chục triệu người chết. Hằng trăm triệu người đau thương mất nhà, mất người thân. Hằng thế kỷ hận thù không thể nào quên.

Hăng ngày khắp nơi trên thế giới không biết bao người là nạn nhân của  ác nghiệp. Từ cướp, giết, hiếp  đến hành hạ, hà hiếp, áp bức đến dùng khẩu nghiệp vu oán giá hoạ cho người. Kẻ ác thì không nhiều nhưng nạn nhân của nó nhiều vô số kể.

Tử Vi phân định rõ ràng Nghiệp và Ách khác nhau. Xen kẻ 2 từ này là từ Kiếp Nạn. Có được người đời phong thánh cũng không thể nhìn thấy kiếp trước, kiếp sau. Đừng có tào lao tin bây. Căng mắt ra nhìn kiếp này đoán cho trúng. Kiếp này không thấy lại thấy kiếp trước, kiếp sau.  Nếu không biết đoán, lấy thành ngữ “Gieo gió gặp bão” làm lẽ sống. Không gieo mà gặp, đó là nạn.

Đừng chăm lo sự nghiệp quá, mà không đẻ ý đến cung Tật của mình. Vì nó đã biến thành tật rồi anh à. Hay nhỉ, chả trách người xưa gọi là Tật Ách.

Để kết thúc mượn lời Nguyễn Du.
“Đã mang lấy nghiệp vào thân.
Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa”.


Viết cũng là cái nghiệp. Ách của nó, một là LỘC TỒN, hai PHỤC BINH. Nói ngắn gọn 1 tồn, hai phục. Xin tỉnh táo để đọc, chứ đừng mê ngủ. Nghe tồn đừng tưởng rằng; tồn tại đến muôn đời sau. Nghe phục bị trả thù đây rồi. Sao không nghĩ; tồn tại bất mãn đến muôn đời sau. Sao không nghĩ ; người đời mến phục. Có thế mới gọi là luận đoán. Bằng không là võ đoán. Chưa kể còn đoán ngược, lại nói, đem phấn son tô điểm lên mặt thì được đừng đem phấn son tô điểm lá số. Không thể sửa đổi được số phận. Có chăng thay đổi tính cách. Có chăng số phận theo đó mà đổi thay.