Chính tinh và bàng tinh sao nào quan trọng hơn ai.
Cái
dễ hiểu lầm, đa phần người ta thường hiểu chính tính giá trị hơn bàng tinh. Vì
nó được gọi là chính tinh và được trang trọng viết lên trên. Tất cả các sao không
phải là chính tinh được TỬ VI ỨNG DỤNG gọi chung là bàng tinh. Một số sách còn
xếp trung tinh, tiểu tinh. Vô tình việc làm này vô cùng tai hại.
Cần
biết chính tinh là cái nghiệp. Nói đến cái nghiệp lại mang máng, mơ hồ...
“Đã
mang lấy nghiệp vào thân.
Thôi
đừng trách lẫn trời gần trời xa”,,, Kiều của Nguyễn Du.
Hoặc
nghiệp cầm ca, nghiệp binh đao.... Rồi lại có sinh nghề tử nghiệp, nghiệp chướng,
oan nghiệp, tội ngiệp... Và không ít người hiểu rằng; nghiệp là xấu. Nghiệp cũng
gần giống như nghề mà thôi. Tại cái nghiệp như thế, nên ưa làm nghề như vậy.
Nghề, từ Hán gọi là nghệ. Nghề nghiệp là
từ ghép Việt Hán. như nông nghiệp, công nghiệp, doanh nghiệp, văn nghiệp, võ
nghiệp.......
Đã
nói nghiệp tất có nghiệp tốt, nghiệp duyên và nghiệp xấu. Thành có và bại có,
vinh có nhục có.... Có người làm nên sự nghiệp phi thường, có người ra đời được
nghiệp duyên cha truyền con nối... Có kẻ ra đời đã là tội nghiệp, thân thể khiếm
khuyết, bệnh tật...Phần nhiều là sự nghiệp tầm thường, . Lại có một số người gây
ra ác nghiệp, nghiệp chướng.
14
chính tinh thật sự là 14 cái nghiệp. Cụ thể, Tử Vi là nghiệp gánh vác. Có người
gánh vác sơn hà, họ được quyền nói như thế... Xuống thấp nhất là
“Con
cò lặn lội bờ sông.
Gánh
gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non”,,,
Đã
thế, chồng không thương, đập cho 1 trận. Vì sao? Tại sao? Không mua rượu về,
tao uống. Như thế là nghiệp gánh vác nặng nhọc lại có thêm kiếp nạn ức hiếp mới
ra nông nổi này.
Dưới
đáy thấp nhất của nghiệp gánh vác vô số bi hài... Bất tài cũng gánh, bị ép buộc
phải gánh, tranh giành nhau gánh, gánh tai gánh hoạ,... Nửa chừng đứt gánh, có
khi còn kéo theo đứt luôn cuộc đời...
Để
làm sáng tỏ vấn đề. Ta có ví dụ nghiệp của CỰ MÔN. Nghiệp của sao này là phản đối.
Nếu TỬ VI thiên về hành động, CỰ MÔN thiên về nói giọng điệu phản đối. Vì giọng
điệu phê phán là của cụ THIÊN PHỦ. Giọng điệu tình cảm là của chàng THIÊN
TƯỚNG... Từ 1 giọng điệu tuỳ thuộc vào các sao quanh đó, có nhiều luận điệu khác
nhau.
Nghiệp
của CỰ MÔN là phản đối cái đã. Phản đối bằng lời không được dùng tay chân. Phối
hợp nhịp nhàng dùng miệng cắn. Các võ sĩ thứ thiệt còn cắn huống gì võ sĩ dỏm. Đỉnh
cao chói loà là dùng binh chinh phạt. Nếu phản đối không được thì sao? Quay lưng
lại bỏ đi chuyển qua phản bội, chống lại.
Nếu
có phản đối thành công ắt có bất thành, cấm phản đối... Nhưng không thể cấm phản
bội. Ta lại có những con người chung thân bất mãn, bất đồng.
CỰ
MÔN trong tài sản là cái cổng. Nếu như có những cái cổng Ngọ Môn, khải hoàn môn
lại có những cái cổng xập xệ, hoặc có cũng bằng không, thậm chí không có cổng.
Thế
là bạn đã có khái niệm chính tinh là cái nghiệp.
Và
chúng ta thường được học rằng; Một mệnh đề đầy đủ gồm chủ từ, động từ và túc từ.
Ta có các câu như sau:
Tên
Tử Vi A đứng ra gánh vác thành công.
Tên
Tử Vi B đứng ra gánh vác thất bại thê thảm.
Theo
bạn cái gì quan trọng? Động từ quan trọng hay túc từ quan trọng?
Nếu
bạn hỏi cô LIÊM TRINH ấy tốt hay là xấu?
Câu
trả lời nhận được; một tốt hai là xấu. Và chắc chắn rằng; tốt hay xấu không phải
là chủ từ, cũng không phải là động từ.
Đến
đây có lẽ các bạn sáng tỏ vấn đề. Chính tinh là động từ, bàng tinh chỉ là túc từ
mà thôi. Nhưng nó đánh giá thành bại của chính tinh. Không những thế chính tinh
và bàng tinh còn gây xung đột đột với nhau.
Tên
CỰ MÔN nói phản đối, tên HOÁ KỴ nói đừng...
Ai
ngon hơn ai?
Tên
PHÁ QUÂN nói phá bỏ, tên LỘC TỒN cứ tồn tại. Y như trên bảo dưới không nghe. Vậy
ai quan trọng hơn ai.
Đây
là vấn đề vô cùng giản dị với 1 số người, nhưng lại khó khăn, mắc phải sai lầm
với 1 số người.. Quá trình hướng dẫn học Tử Vi, phát hiện ra điều này. Lại còn
bảo bàng tinh chỉ là hoa lá tô điểm cho vui mà thôi.
Này
bạn, hay tô điểm bộ quân phục với quân hàm cấp tướng, rồi tà tà đi dạo phố. Nếu
có ai đó thắc mắc cố gắng giải thích nhé. Lúc ây mới thấy danh từ tướng không
quan trọng bằng tính từ thực, giả.
Tướng
cũng có nhiều loại, loại thực tài do công trạng mang lại, loại bất tài do mua
chuộc mang lại. Cái gì cũng có nhiều loại.
Cấp
tướng bên Tàu có thể mua được.
Số
phận thì không thể mua được.