Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

Sống Ảo


Có nhiều trường hợp sống ảo ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Khó tin mà có thật. Có người lên mạng lập 1 trang cá nhân ở facebook khoe khoang hình ảnh. Lại chính người đó lấy 1 nick khác, thậm chí nhiều nick khác vào trang ấy bày tỏ tình cảm thương yêu cứ y như thật. Mình tự yêu mình, rồi có cả giận hờn vu vơ... như là mắc căn bệnh thần kinh đa nhân cách. Nhưng khi luận đoán Tử Vi nói mắc bệnh thần kinh là sinh chuyện nhé.

Đó là mới đoạn mở đầu trình diễn yêu thương ảo. Yêu thương ảo chẳng có gì đáng trách. Có chăng là thương hại, cũng là thương nhưng mỗi cái thương khác nhau. Có người ta thương vì hoàn cảnh, có người ta thương vì ngu dốt, rất dễ gặp hoạ, có người ta thương vì tính cách... Cũng là ảo nhưng có cái ảo tưởng đáng thương lại có người dùng cái ảo để hại người.

Có 60 tuổi có 60 cái ảo khác nhau. Đó là cơ bản, thực tế đi với với 14 chính tinh và hung, cát tinh cho ta vô số cái ảo.

Ngồi đan quạt suốt ngày, mơ đời sang giàu ảo, tan cửa nát nhà là cái có thật lại không nhìn ra.

Ảo sang giàu, phồn vinh giả tạo... Cứ vay mượn xài chơi, mua sắm... vay bên này trả bên kia để được vay tiếp. Cứ thế, vay được nhiều là dân sang, càng nợ nhiều càng có uy tín. Không phải chỉ vài cá nhân có khi cả một xã hội, nhiều xã hội sống ảo như thế. Mua bán lòng vòng, thế chấp loanh quanh. Công ty mẹ đẻ công ty con. Mẹ sinh con để con vay cho mẹ. Mẹ cầm cố để bán cho con... Thôi thì vô số chuyện. Thậm chí tiền thì không có nhưng sẵn sàng chi, sẵn sàng cho, sẵn sàng  trợ giúp không hoàn lại... Kẻ vay người trả, cứ như phụ trái tử hoàn. Quan chi dân trả.

Sống ảo nhiều vô số kể. Thậm chí ảo lại còn đi với các sao bệnh lý thần kinh. Có người ảo tưởng mình là thần thánh, trừ ma tróc quỷ, tiếp xúc với ngoại cảnh. Nhìn ra biển Đông thấy bồng lai tiên cảnh. Thà rằng thấy tàu hải giám, cảnh sát biển... còn tin nhờ vào đọc báo rồi phịa.,
Nhiều ảo đi với nhau, phối hợp với nhau thêu dệt cả một thế giới hoang đường, ngoài sức tưởng tượng.

Sống ảo còn có tài năng ảo. Cứ tưởng rằng mình là người có tài hô phong hoán vũ... nhưng hô cái quạt máy chạy giùm thì nó không chịu chạy vì.... khô dầu. Trong khi người bất tài chỉ tốn 1 giọt dầu duy nhất là chạy ro ro. Nhiều tài năng ảo tưởng mình có tài năng thật, không dám xuất đầu lộ diện sợ triệt tướng, sợ tài hoa bạc mệnh, sống trong hoang đường của ảo. Biện minh thiên cơ bất khả lậu.

Nói về ảo, không thực tế nhiều vô số kể. Có ảo lợi dụng chuyển qua lừa đảo. Tay không bắt giặc. Còn tay có súng thì sao? Tay có súng thì... sợ, súng nó tốt hơn, đạn nó mạnh hơn, chỉ huy nó giỏi hơn... Đủ thứ sợ.

Ảo lại thêm lừa rêu rao, tuyên tuyền... nào là. Nếu bạn gởi ngân hàng mỗi năm lời 5-7 % nhưng đầu tư tại đây mỗi năm lời 50 %, ngoài ra còn được ưu tiên thưởng, được miễn phí... Với gói BỊP, à quên gói VIP. Bạn trở thành nhân viên của công ty LUA của chúng tôi. Lương cứng như KÌNH DƯƠNG là... lương mềm như ĐÀ LA là...
Nhưng có điều công ty LUA không giải thích vay ngân hàng lãi xuất khoảng trên 10%. Tội gì vay của người để trả lãi 50%.  Nếu vay được của ngân hàng thì sao nhỉ. Thì THIÊN ĐỒNG biến thành đồng phạm hưởng chữ “cùng nhau” ra toà. Có lúc quá nhiều đồng phạm ra toà, đến nỗi toà cũng... sợ.

Thế mới biết.
“THIÊN ĐỒNG ngộ KHÔNG KIẾP bất cát.
CỰ MÔN phùng ĐÀ KỴ... cứ run”

Đến quan lại ảo. Nói có bằng chứng.
Quan Tại Gia của Trần Tế Xương.

Một ngọn đèn xanh một quyển vàng.
Bốn con làm lính, bố làm quan.
Câu thơ, câu phú, sưu cùng thuế.
Nghiên mực, nghiên son, tổng với làng.
Nước quạt chưa xong, con nhảy ngựa.
Trống hầu chưa dứt bố lên thang.
Hỏi ra quan ấy ăn lương vợ.
Đem chuyện trăm năm giở lại bàn.

Đó là Trần Tế Xương tự trào.
Không khác gì các quan tại gia lên mạng bàn chính trị chính em, rất vui nhộn. Các quan không phân biệt được cai trị và chính trị, tà trị, chính quyền, cầm quyền, tà quyền khác nhau như thế nào. Đã gọi là chính trị, chính quyền đừng có chê bai, đó là điều cần biết. Càng vui hơn, các quan làm chính trị nói toàn chuyện tấu hài. Bầu ra dân biểu đâu phải ngồi đó nghĩ cách đánh thuế, đánh phí dân đâu... Nếu biết vậy bầu ra làm gì cho khổ. Người làm chính trị không biết mình đang làm chính trị, lại đè đầu những người đấu tranh vì quyền lợi vu cho làm chính trị.
...

Lại nói về cái ảo khác. Trong bài ca  Tình Đau có câu.
“Có người đôi mắt xa vời. Đi tìm hư ảo trong đời. Khi hoàng hôn tắt sau đồi. Nghe gió quyện sóng ra khơi’...
Các THAM LANG HƯ sẵn sàng đi tìm ảo mộng. Vì trước mắt THIÊN HƯ TUẾ PHÁ luôn luôn có cái thật. Còn mình thấy hình ảnh ảo. Đuổi hình bắt bóng.
Chỉ mới nghe gió, nghe nói LINH XƯƠNG LA VŨ ... cả gan đi. Chỉ có ảo mộng mới dám làm.
Nào là thiên đường, niết bàn, cõi vĩnh hằng... Người nói cứ như thấy, mô tả cứ như thật nhưng không chịu lên trên đó. Người nghe sẵn sàng kê súng vào thái dương chơi 1 phát để đến thiên đường ảo gặp địa ngục thật. Lại nghe Diêm vương phán rằng;
“Hạ giới là thiên đường đấy con à. Muốn gì được nấy (THAM TUẦN + Cát tinh) là thiên đường rồi. Lên được xuống được, nhưng ở đây xuống được lên không được”. Ối đất. Chẳng lẽ kêu trời.

Thiên đường, địa ngục ở quanh ta đâu có xa chỉ cách nhau 1 cái hàng rào mà thôi. Bệnh viện, nhà tù không phải là địa ngục là cái gì? Có khi cả đất nước bao la là cả 1 địa ngục.
Muốn gì được nấy, ưa gì có nấy, hại ai cũng được... Như thế là thiên đường rồi. Ngọc hoàng thượng đế muốn trừng phạt ai mà chẳng được. Cái thiên đường ấy. Có Bật Mã Ôn lo giữ ngựa, Ngưu lang lo chăn trâu, Chức nữ lo giặt áo, các tiên nữ lo hái lượm đào, múa hát mua vui cho người khác... Những người nầy nói; Thiên đường của họ chứ không phải của tui.
Vậy thì xin đừng lừa dối nhau bằng thiên đường, cực lạc. Tên tuổi ghi vào sử sách. Thế là cõi vĩnh hằng là đây.

Ảo trong Tử Vi.
Mục đích là viết ảo trong TỬ VI mà thôi, ngoài đời mackeno dạo đầu hơi bị dài, mặc dù người viết đã xoá bớt rất là nhiều, để các ảo gia khỏi bị làm phiền. Ảo trong Tử Vi lại có dạng ảo khác. Theo kiểu ăn nói tào lao bây giờ nói là ‘tự sướng”. Phá cách coi như không cần biết. Cứ “Thạch trung ẩn ngọc” đa phần chỉ thấy ẩn hoạ, “Quyền lộc phi tàn” quyền lộc mơ màng. “Nhật Nguyệt tịnh minh tá cửu trùng... du đảng”... Rồi “TANG HỔ hữu tài uyên bác”. Quên câu “TANG HỔ ĐIẾU BINH vị chi tứ Hung”...  KHÔI VIỆT quý nhân. Nhưng lại quên câu:
“ Cung Tật Ách ngộ KHÔI HÌNH.
Số người mắc phải pháp đình đau thương”.

Lại nói, chỉ biết đắc địa mà không biết đắc tội.
Chỉ biết chính tinh mà không biết đến bàng tinh. Bàng tinh có lẽ để tăng thêm phần huyền bí. Có người vẽ thêm sao trong khi chưa chứng minh được sao đâu mà lắm thế. Thậm chí sao trùng chỗ nhau, giành chỗ nhau... Cứ y như loài người tranh giành nhau chiếc ghế. Hài không chịu được. Tự phong những chức năng không có cho sao. Giống như là thực phẩm chức năng ăn vào bất tử, không ăn yểu tử.
...
Cái gì tốt là của mình. Xấu là không đúng. Không có chuyện bưng bô, nâng bi, làm tay sai cho kẻ ác. Phải đoán là giỏi phục vụ tận tâm. Không có chuyện ăn cắp, ăn trộm, ăn cướp phải nói là giỏi sưu tầm.
Cho nên đoán Tử Vi đâu có dễ. Vốn học nó đã khó.
Thay vì nói lẵng lơ, chung chạ... phải dùng từ hoà đồng, dễ tính...
Thay vì hỗn láo lại nói trực tính, mạnh miệng ... nhiều vô số kể.
Các từ dâm đảng, hại người, phản phúc, bán nước, hại dân... chìm vào quên lãng.

Làm gì có chuyện lạ lùng. Vì lá số tử vi không phải là mâm cơm dọn ra. Cái gì không thích mình không ăn. Đó là số phận mình cam chịu. Không thể nói; mặc kệ sát tinh, hình tinh, ám tinh. Nếu là sát tinh. Có 3 hướng đoán.
Một là kẻ sát tinh.
Hai là nạn nhân của sát tinh.
Ba là khống chế được sát tinh. Muốn thế phải luận đoán kỹ càng.
Với ám tinh cũng thế. Không phải vô cớ người xưa viết. THAM LANG hoặc LIÊM TRINH là “vi thứ ĐÀO HOA cách”. Nếu có ĐÀO HOA thứ thiệt nữa đoán sao? Lại thêm ám tinh DIÊU Y nữa thì đoán sao? Trò chơi còn tiếp tục. Nếu có thêm KHÔNG KIẾP đoán sao? Có thêm KỴ HÌNH đoán sao. Có BỆNH PHÙ thì đoán sao....
Cho nên có câu.
“HÌNH ngộ THAM LANG. Hiệu viết; Phong lưu thải trượng”.

Chỉ cần 1 sao DIÊU Y đóng tại Mệnh là được quyền đoán mê đào trong trường hợp nào, mê tiền, thấy tiền là sáng mắt trong trường hợp nào... Đến ham mê quyền lực, ngồi hoài không thấy chán. Đó là lý do phải biết tính chất của sao. Không phải vô cớ người xưa đặt tên như thế. Không phải vô cớ người ta còn đặt thêm tên riêng. Không phải vô tình người xưa viết: “VŨ KHÚC vi QUẢ TÚ” rất ngắn gọn. Và trình độ người xưa không phải như bạn nghĩ, để viết các câu phú đối nhau chan chát. Chứng tỏ có trình độ cao. Chỉ tiếc cho người đời nay, giỏi “sưu tầm” một mớ tả pí lù gom thành 1 chỗ gọi là sách. Câu trước chưởi câu sau. Càng đọc càng điên, càng thấm thía.Phá Quân xung phá văn tinh tam canh bảo vân song chi hận”.
Lại bàn đến tạp chí, trang web vừa nhét TỬ VI rồi Phong thuỷ, Địa lý, bùa phép... Cái nọ chưởi cái kia. Còn đâu là số phận. Nghèo, đau ốm... vì không chịu cúng bái. Chỉ cần cúng bái là giặc tan. Chỉ cần bùa phép là giặc sợ. Có chăng nó sợ bom nguyên tử thì có.

Đến lá số Tử Vi ảo. Chỉ cần xích qua xích lại giờ sinh lá số có thể đẹp như mơ. Do hợp năm tháng ngày giờ. Lá số Tử Vi ảo trên con người thật. Ảo, không thật, dối trá có mặt khắp mọi nơi  Từ dân đen cho đến quan. Ủa quan lại cũng có sao? Nếu không ảo, sao các quan vào hộp để sống thật. Vì trước, đó là vinh hoa giả tạo, có 1 lúc rồi hết.

Vậy ảo là gì? là THIÊN HƯ TUẾ PHÁ. Không thật là gì? là THIÊN KHÔNG. Éo le có trường hợp THIÊN HƯ TUẾ PHÁ gặp THIÊN KHÔNG thành bộ bại vong, hư vong... đến hờn vong mạng. Lai có trường hợp THIÊN HƯ TUẾ PHÁ gặp BỆNH PHÙ, HOẢ LINH... trở thành bệnh tâm thần hoang tưởng...
.
Mệnh ảo, Ách cung luôn luôn có ĐÀO HỒNG hội họp cho nên ưa đào chuyện.
Mệnh không trung thực dễ bị người thân phụ bạc thì chớ ngạc nhiên.
Dân ảo làm khổ cả gia đình.
Vua quan ảo làm khổ cả xã hội.